BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 385

— Hắn có lẽ là món bở nhất của chị đấy. Tuần sau tôi xuôi sông. Tôi

nghĩ Zwey đối với chị rất tử tế.

— Tôi không muốn đi Kansas. Tôi đã ở Kansas rồi.

Điều làm hỏng tất cả là cô đang có chửa. Một số quán rượu không kén

lắm nhưng nếu bạn có chửa thì bao giờ làm việc cũng gay go hơn.

Zwey Bự bắt đầu suốt ngày ngồi ngắm cô. Hắn chẳng có ý đánh bạc

hay làm gì khác, chỉ ngồi ngắm cô, thế thôi.

Một lần mấy người phát hiện ra một đàn nhỏ trâu rừng. Những người

thợ săn khác cay cú đuổi theo, hét gọi Zwey Bự, cãi nhau với hắn, nhưng
hắn cứ ngồi. Cuối cùng chúng đi mà không có hắn. Hắn ngồi đấy, khẩu súng
để ngang đùi, nhìn Elmira.

Điều đó, cái quyền lực của cô đối với con người này, bắt đầu làm cho

cô thấy ngồ ngộ. Hắn không nói với cô một lời nào, nhưng hắn có thể ngồi
đó, cách mấy chục mét, hàng giờ liền. Phải là một cái gì, cái diễn ra trong
đầu đàn ông mỗi khi có đàn bà dính vào, thì mới làm cho đàn ông họ xử sự
kỳ quặc đến như vậy chứ.

Một buổi sáng cô đi ra ngoài gian xép sớm hơn thường lệ. Khi mở cửa,

cô suýt nữa thì vồ phải Zwey Bự, hắn đang đứng ngay trước cửa. Cô xuất
hiện bất chợt làm cho hắn bối rối đến nỗi ngơ ngác một lúc rồi mới quay đi,
thực sự là con cón chạy, cố tạo ra một khoảng cách an toàn giữa hai người.
Hắn là người thô kệch, cảnh hắn cố chạy làm cho cô phá lên cười – điều lâu
nay ít thấy ở cô. Hắn cắm cổ chạy, cho tới khi rút lui an toàn về chỗ của
mình hắn mới sợ hãi ngoái lại, tựa như đang chờ bị xử bắn vì tội đã đứng ở
đó.

— Bảo ông ấy là tôi đi đây, – cô nói với Fowler. – Tôi mong ông ta

không đến nỗi tệ.

— Chị hãy tự bảo hắn, – Fowler nói.

Sáng sau cô đi đến chỗ Zwey Bự ngồi. Thấy cô đến, hình như trong

một thoáng hắn toan ẩn trốn, vẻ sợ hãi trong con mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.