BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 41

quẩn bên tớ đâu.

Augustus cười phá. Call đã trao mình cho một số quan niệm kỳ dị

nhưng đây là cái kỳ dị nhất, nghĩ rằng một người với độ tuổi và sự từng trải
như anh mà lại đi lấy gái điếm.

— Gặp nhau bữa lót dạ sáng mai, – anh nói.

3

Lorena không được sống ở nơi mát mẻ bao giờ – đó là mục đích hướng

tới của cô. Cô thấy hình như mình đã học đổ mồ hôi cùng lúc với học thở và
nay thì cô đang làm đều hai công việc đó. Trong tất cả các nơi cô nghe nói
đến thì San Francisco có vẻ là nơi mát nhất, đẹp nhất cho nên cô nhắm vào
San Francisco.

Đôi khi hình như cái mục tiêu ấy đến chậm rì rì. Cô đã gần hai mươi tư

mà chưa ra quá Bồ Câu Cô Đơn một dặm, điều này không phải là tiến bộ
nếu cô biết rằng, khi sợ đám Yankee, bố mẹ cô rời Mobile thì cô mới lên
mười.

Lorena đã có những tháng ngày nhạt nhẽo, dĩ nhiên, nhưng phần lớn là

tại bản thân Bồ Câu Cô Đơn quá ư nhạt nhẽo. Cô đã chán ngấy cái cảnh cứ
suốt ngày nhìn qua cửa sổ chẳng thấy gì khác ngoài mặt đất nâu và sồi gai
xám. Giữa ngày, mặt trời nóng quá, mặt đất nom trắng lóa. Đứng ở cửa sổ cô
có thể nhìn thấy con sông và Mexico. Lippy bảo rằng cô có thể làm giàu
được nếu dám sang lập thân ở bên nước láng giềng đó.

Ở khía cạnh chơi bời, Gus khác người vì phần lớn đám đàn ông không

nói chuyện. Anh thì huyên thiên cho tới khi lách được củ cà rốt vào và lúc
đó anh lại huyên thiên cho tới khi củ cà rốt héo đi. Hào hiệp như anh, so với
tiêu chuẩn địa phương, mỗi bận anh cho cô năm đô la tiền vàng, mà Lorena
vẫn cảm thấy mình bị trả hơi thấp. Phải là năm đô la cho việc làm ướt củ cà
rốt
và năm đô la khác nữa cho việc nghe những huyên thiên của anh. Một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.