BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 470

Cô báo lại với Zwey song hắn đã quên vụ đó rồi.

Nhưng dẫu gì đêm đêm cô đều thấy sợ, kẻ bắn con gà rừng có thể vẫn

còn ngoài kia. Cô co rúm ở trên xe, lo sợ, suốt ngày mong đến Ogallala.

67

Ở khắp vùng Lãnh Thổ, Newt cứ ngong ngóng chờ thấy da đỏ. Mọi cao

bồi đều nói đến khả năng này. Dish bảo thêm, rằng còn đủ các loại da đỏ ở
Lãnh Thổ, một số vẫn chưa bị đánh tan. Lời tuyên bố làm Đậu Ve sững sờ,
anh thích tin rằng những năm tháng đánh nhau với da đỏ đã kết thúc. Đậu Ve
ngày càng thấy mất tinh thần trước triển vọng bình nguyên cứ vô cùng tận
mãi như thế này.

Chỉ là bình nguyên nữa và bình nguyên mãi, anh không thấy được

trong tầm mắt chỗ tận cùng của nó. Một hai lần anh hỏi Deets liệu có thể
sớm tới chỗ thấy bình nguyên kết thúc được không nhưng Deets cũng chịu.
“Không rõ còn đến đâu. Tớ tính phải trên một nghìn dặm.”

— Nghìn dặm? – Đậu Ve ngạc nhiên. – Chưa kịp đi xa đến thế chúng

mình đã già khọm và mọc râu mọc ria ra rồi.

Jasper vội làm con tính, với mức trung bình mười lăm dặm một ngày

thì các anh dù phải mất hai tháng để đi hết một nghìn dặm. Nghĩ theo ngày
tháng có lẽ dễ chịu hơn nên Đậu Ve hỏi Po Campo.

— Lúc nào thì được một tháng nhỉ?

— Đừng lo ngày tháng làm gì. Ngày tháng không làm phiền đâu. Tôi lo

bị hạn. Chúng ta sẽ đến một chỗ mà trời quên mất cả mưa rồi cơ.

Ông từ lâu đã giành được thiện cảm của hai con lợn xanh. Con lợn đực

gần như theo ông khắp nơi. Nó lớn hơn và gầy đi. Augustus chán ngán khi
thấy chúng ít tỏ ra trung thành với chủ; lúc về trại thấy con lợn đực ngủ cạnh
bếp của Po, anh liền có ngay nhận xét chua chát ấy. Việc nhiều anh em đi
đến chỗ coi Po như một vị tiên tri cũng làm cho Augustus nản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.