BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 477

ngựa không hoảng. Nhưng bây giờ chúng đang đảo tròng mắt và giật giật
dây buộc. Anh nắm lấy dây ngựa – anh phải tự tay nắm lấy mới được.

Lorena quan sát đám mây. Nó lao đến nhanh hơn bất cứ đám mây mưa

nào. Cô đã nghe được tiếng rào rào của hàng triệu con côn trùng. Trước mặt
họ, đám mây che kín từ mặt đất lên tít tận trên không, chẳng còn nhìn nổi
được gì hết.

— Vào trong lều đi. – Gus nói. Anh đang ghì giữ những con ngựa kinh

hoàng. – Vào lều rồi chẹn chặt riềm lều lại cho chúng không lọt được vào
trong.

Lorena tụt vào, và Gus chưa kịp theo sau thì châu chấu đã phủ kín lên

vải bạt lều, dày đặc. Có đến vài chục con ở trên mũ Gus, nhưng anh cố đập
chúng ra khỏi lều, trên quần áo anh còn nhiều hơn thế nữa. Anh lùi vào
trong lều, túm lấy các sợi dây ngựa trong khi ngựa thì cố sổng ra.

— Kéo mép lều lại, – anh nói và cô làm theo. Lập tức chỉ còn có hai cái

khe dây ngựa dòng qua. Trong lều tối mờ lại vì càng ngày càng nhiều châu
chấu phủ lên trên tấm vải bạt, châu chấu đè lên châu chấu. Tiếng chúng phát
ra lớn đến mức Lorena phải nghiến răng lại. Lều tối đi, cô bắt đầu khóc và
run, cuộc đời này chỉ càng nhiều gian truân, nhiều sợ hãi hơn lên mà thôi.

— Ổn thôi, cưng, chỉ là sâu bọ ấy mà, – anh nói. – Bám chặt lấy anh sẽ

tốt hơn. Anh nghĩ đồng cỏ như thế này chúng chẳng có ngu gì đi ăn vải bạt
đâu.

Lorena quàng chặt lấy anh và nhắm mắt lại. Anh hé nhìn ra ngoài thấy

không chỗ nào trên sợi dây ngựa lại không đặc những châu chấu là châu
chấu.

— Được lắm, ít ra thì ông đầu bếp già của Call sẽ được vui đấy. Tối

nay ông ta sẽ rang được cả một xe châu chấu mất.

Khi đám mây châu chấu đến chỗ anh em Hat Creek, họ đang ở giữa

đồng cỏ, không làm được gì ngoài đứng im, kinh hoàng và sửng sốt. Lippy
ngồi trên ghế xe, môi thõng xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.