BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 559

sau khi chị ta rửa ráy cho mình,” Ben nói. Jimmy chẳng mấy chốc cũng
xuống nhưng im lặng hoàn toàn, vẫn còn buồn nôn, chưa hết say.

— Mẹ kiếp, điếm kiếm ra tiền nhiều hơn cao bồi, – Ben nói, vẻ rất khó

chịu. – Chúng ta làm chỉ ba chục đô la một tháng mà họ những ba chục đô la
trong ba phút.

Họ tìm thấy Lippy nhờ tiếng đàn phong cầm. Ông cố xoay xở mua

được cái đàn nhưng chưa học được cách chơi.

Trên đường về Newt cảm thấy hơi buồn, không biết có dịp nào anh mới

lại đến được một nhà thổ khác. Đang mong có mười đô la nữa thì một cái gì
đã làm cho con ngựa của họ sợ. Và chưa kịp đôi hồi thì Newt và Ben đã bị
quăng ngã xuống đất, Pete và Jimmy mất hút luôn vào trong bóng đêm với
hai con ngựa hoảng hồn.

Trời sáng trăng và họ không thấy da đỏ nhưng vẫn cứ rút súng lục ra,

tai nghe rõ tiếng hai con ngựa của mình chạy đi. Chỉ còn cách đi bộ về, súng
ống sẵn sàng, quá sẵn sàng đến nỗi Ben suýt bắn phải Jimmy quay ngựa lại
tìm họ. Con ngựa của anh chỉ chở được có Ben cho nên Newt đành đi bộ hai
dặm cuối cùng. Khi đến trại đã thấy con ngựa của mình gặm cỏ với đàn, và
chỉ mình Po thức biết cánh cao bồi đi tỉnh về cuốc bộ.

— Đi bộ thích chứ? – Ông hỏi, cho anh một miếng thịt nguội. Newt

cầm nhưng thấy ngay là mình mệt quá không ăn được. Anh ngủ, tay vẫn
nắm miếng thịt.

87

Đang ở trên gác thì Clara trông thấy bốn người cưỡi ngựa đến. Những

năm mới về đây hễ thấy người ngựa chị lại sợ, nhìn vội xem Bob hay súng
có ở gần bên không. Người ta nói da đỏ hay mặc giả làm da trắng đến tàn sát
dân định cư và ở vùng Lãnh Thổ này cũng nhiều người da trắng nguy hiểm
không kém gì da đỏ. Nhưng dần dà, đau khổ nó đến cùng với thời tiết và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.