BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 572

Lorena đỏ bừng mặt. Trước đây chưa ai nói con gái tử tế với cô. Lorena

biết mình không đáng được như thế. Không như Clara. Trong một ngày trời
cô đã từ nghi hoặc, ganh ghét đi tới chỗ khâm phục Clara, như cô chưa từng
khâm phục ai cho tới mức đó, trừ Gus. Cô cảm thấy sung sướng được nghe
Clara nói như vậy. Nhà Clara làm cô nhớ đến căn nhà bà nội. Đó là một kỷ
niệm êm ái nhất, một kỷ niệm cô hằng nâng niu ấp ủ, đến mức trong những
ngày lênh đênh cô sợ phải nhớ lại nó, tựa như nếu nhớ lại thì nó sẽ biến mất.
Nhưng chính là ở trong nhà Clara này mà cô đã nhớ lại nó. Chính đó là căn
nhà cô muốn được sống, ít nhất là ý muốn của thời ấu thơ. Nhà Mosby đâu
phải nhà của cô. Còn lại cô toàn ở quán rượu, khách sạn và ngoài trời. Trước
khi Clara và Gus xuống, bọn trẻ đang bảo sẽ dạy cô khâu vá. “Chúng ta may
váy mới, cô ạ.”

Cô ngước nhìn Gus. Anh có vẻ bối rối, khi mà anh hiếm khi bối rối. Cô

nghĩ anh có thể phiền về việc cô không cùng đi nữa.

— Anh có quay lại không, Gus? – Cô hỏi.

— Chắc chắn, – anh nói, biết cô muốn ở lại. Sợ đến Ogallala, sợ vào

một cửa hàng nhưng không sợ ở lại nhà Clara, anh nghĩ và thấy lạ. Anh nói
tiếp. – Một người yêu đàn bà như anh làm sao có thể bỏ qua được cả một
nhà đàn bà đẹp như thế này!

— Tốt, thế là thỏa thuận rồi, – Clara nói. – Nhưng Lorie à, tôi báo

trước cô biết là cô sẽ hết hơi với đám ranh này. Cô từ nay thay tôi cãi nhau
với chúng để cho tôi được yên chọn ngựa.

Sau cơm tối, Clara tế nhị đưa các con lên gác, dành chỗ cho Gus và

Lorena chuyện trò. Mới sáng nay Lorena còn nhất định đi với Gus, bất kể
với giá nào, bây giờ cô nhìn anh hơi lo sợ, thấy khó giải thích vì sao lại
muốn ở lại.

— Nếu anh muốn thì em lại đi, Gus, – cô nói.

— Em ở lại thì anh mừng. Vất vả quá rồi, mùa rét trên ấy nghe nói rất

dữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.