BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 573

— Em không hề nghĩ, cho tới khi chị ấy hỏi. Anh có còn muốn lấy chị

ấy không?

— Không.

— Em thấy chẳng có lý do gì để không cả. – Bây giờ gặp Clara rồi, cô

coi việc anh lấy chị là điều tự nhiên.

— Chúng ta thay đổi với thời gian, – anh nói, cảm thấy không thoải

mái với câu chuyện. Lorena nhìn anh nghiêm chỉnh. Trước đây đã có nhiều
người đàn bà nhìn anh nghiêm chỉnh và những khi đó anh đều cảm thấy
không dễ chịu.

— Em nghĩ chẳng ai thay đổi được anh đâu, có thể khi trở lại anh sẽ lấy

chị ấy.

— Sẽ lấy em. Mà có thể lúc đó em lại không còn muốn anh nữa.

— Sao thế được?

— Vì em phát hiện ra thế gian này còn có nhiều cái hấp dẫn hơn anh,

có nhiều đàn ông khác tốt với em hơn anh.

— Anh không chờ đến sáng hãy đi được ư?

— Không, sắp yên cương xong là anh đi thôi.

Clara bế thằng bé xuống tiễn anh. Chị đã bảo anh ở lại, vùng sông đây

còn khối đất định cư nhưng anh nói lỡ lên đường đi Montana mất rồi.

— Cho dù đi như thế chẳng có ý nghĩa gì, – anh nói thêm.

— Chẳng có nghĩa gì đâu, – chị nói. – Em không có cách nào tách được

anh ra khỏi Call. Anh ta không đáng để anh đi theo. Ngoài ra da đỏ trên đó
có thể đánh chết anh.

Gus vui vui thấy Lorie lại thành đồng minh của Clara. Cả hai người yêu

cũ và mới đều đang đứng ở hai bên đầu ngựa của anh, đều xem vẻ không
bình tĩnh. Clara thì cáu thật sự còn Lorie buồn. Anh ôm lấy cả hai và hôn
mỗi người một cái. Rồi anh lên ngựa, chạm tay vào vành mũ, đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.