BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 579

— Trời đất, bắt để thịt à? – Call kêu lên.

Cái trại có khoảng hai chục mống, đang moi ruột ngựa ra cắt ăn.

Thường có chó quanh trại da đỏ nhưng đây thì không con nào. Họ mải ăn
không cả canh gác. Hai thanh niên trong bọn toan kéo một con ngựa nữa ra
giết thì Call rút súng bắn một phát.

— Thôi đi, – Gus nói. – Đừng có bắn người ta, tớ cho rằng không có

chuyện súng ống gì với họ đâu.

Nghe tiếng súng cả trại da đỏ sửng lên ngước nhìn. Call bắn phát nữa

để cho họ đứng xa các con ngựa đánh cắp. Một thanh niên cầm khẩu súng
kíp duy nhất đỡ một bà già tay đầy máu ngựa chạy vào một lều da đỏ.

— Họ đang ăn ngoài trời, – Gus nói. – Ta cũng vừa pích ních hôm nào

nhưng có ai bắn vào chúng ta đâu.

Tất cả người lớn đã chạy vào trong bốn túp lều còn lại một đứa bé vẫn

đứng cạnh con ngựa chết.

— Nó mù, – Deets nói. Thằng bé quả nhiên loạng choạng bước vào xác

ngựa và ngã lăn vào bãi lòng ruột ngựa. Deets chạy đến ôm nó dậy nhưng
thằng bé vẫn khóc ré. Cùng lúc một tiếng hét man dại cất lên và người thanh
niên cầm súng chạy ra nhưng trong tay bây giờ là một ngọn giáo, miệng
không ngừng hét. Deets nhe răng cười chìa đứa bé ra, cho gã kia biết được là
mình thân thiện. Nhưng người da đỏ cứ cố xông đến.

— Bắn đi, Deets. – Call gọi.

Deets vẫn cười giơ đứa bé ra. “Đây, bế lấy, tôi không làm gì nó.” Chỉ

đến lúc đó anh mới biết là muộn. Người da đỏ không dừng lại và con mắt
vẫn không thôi căm ghét. Deets thấy ân hận là anh không hề có ý xấu mà
sao người da đỏ này lại thù ghét anh đến thế. Anh né sang bên, hy vọng có
thì giờ đặt đứa bé xuống để đỡ đòn. Nhưng khi quay người thì gã da đỏ lao
ngay mũi giáo thẳng vào ngực anh.

Call và Gus cùng bắn một lúc. Gã da đỏ chết tại chỗ, cán giáo trong tay.

Hai người chạy đến bên Deets, anh vẫn giữ đứa bé và bị ngọn giáo cắm ngập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.