BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 59

Lúc đó là ánh sáng tốt nhất để đọc sách nên Augustus đã khuôn mình

vào cho các Đấng Tiên Tri trong ít phút. Anh không sùng đạo quá đáng
nhưng tự coi mình là nhà tiên tri tài giỏi và anh thích nghiên cứu phong cách
các vị tiền bối. Theo anh, phần đông các vị nói năng quá vòng vo, anh không
bỏ công đọc các vị từng đoạn một, anh đọc nhảy cóc thôi.

Trong khi anh đang thưởng thức đoạn thơ của Amos thì hai con lợn đi

vòng góc nhà và cùng lúc đó. Call bước ra ngoài cửa sau, kéo chiếc sơ mi
lên. Hai con lợn đi đến, đứng đối diện với Augustus. Sương đã làm ướt lớp
lông màu lam của chúng.

— Chúng biết tớ có một trái tim mềm yếu, – anh nói với Call. – Chúng

đang hy vọng tớ cho chúng ăn Kinh Thánh này. Và tớ mong mấy con lợn
của cậu không làm Dish thức giấc, – anh nói thêm vì đã thấy Dish ngủ ngon
lành, đầu gối lên chiếc yên ngựa, mũ che mắt, chỉ có bộ ria tổ bố thò ra.

Augustus đặt quyển Kinh Thánh xuống đi đến xem vết thương của Call,

nói.

— Tớ phải bôi ít mỡ trục bánh xe lên đây. Một vết cắn tệ hại.

— Cậu hãy trông chỗ bích quy của cậu đi, – Call nói. – Dish Boggett

làm cái gì ở đây?

— Tớ không hỏi công việc hắn ta. Nếu cậu chết vì hoại thư thì cậu sẽ

ân hận là đã không để cho tớ băng bó vết thương này.

— Không phải vết thương mà vết cắn. Tớ ngỡ là cậu chuẩn bị đọc Kinh

Thánh suốt đêm cơ mà.

— Không khi nào, – Augustus nói. – Tớ chỉ đọc buổi sáng và buổi tối,

khi tớ nhớ được tới Chúa Sáng danh thôi. Cả ngày tớ nghĩ tới cái lỗ khốn
nạn mà chúng ta đang rúc vào ở đây. Chẳng lấy ra được sự vui vẻ nào.

Anh đặt tay lên nắp lò Hà Lan. Hình như bích quy đã chín, anh lấy ra.

Chúng nở phồng lên và nâu như màu da rám nắng. Anh đem vội chúng vào
nhà. Call theo sau. Newt đã ở bàn, ngồi thẳng tắp, tay dao tay nĩa, nhưng vẻ
còn ngái ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.