BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 595

— Đúng đấy nhưng ta hãy lên thêm hai ba ngày nữa. Ta chưa tới Sông

Sữa.

— Sữa chảy ở sông ấy à?

— Cậu nghĩ một tí xem. Có bò ở sông không mà ra sữa?

— Thế sao gọi là sữa?

Gus cười phá lên. Phía tây có một dẻo đất cao, anh phi về đó để xem

đất cát thế nào còn Đậu Ve cứ đi lên phía bắc.

Thình lình Đậu Ve nghe có tiếng ngựa chạy và ngỡ Gus đang đuổi một

đàn trâu rừng khác. Và lập tức lạnh toát người khi thấy Gus đang phi trở lại,
đằng sau ít ra khoảng hai chục da đỏ cưỡi ngựa bám theo. Da đỏ vừa bắn
súng vừa bắn tên. Đậu Ve vội vòng ra đón Gus lúc này đã bị hai mũi tên bắn
trúng chân. Gus lấy súng đánh cho con ngựa chạy hết sức.

May là da đỏ cưỡi những con ngựa xoàng. Chẳng bao lâu hai người đã

tạo ra một khoảng khá xa. Chỉ còn cách con suối họ vừa đi qua lúc nãy có ba
dặm nữa. Gus vừa phóng vừa cố rút mũi tên nhưng không được. Da đỏ bị rớt
lại xa nhưng vẫn đuổi. Khi hai người đến con suối, Gus phi tiếp dọc theo bờ
đến chỗ cây cối rậm rạp nhất. Anh nhảy xuống ngựa, bảo Đậu Ve.

— Lấy tất cả đạn ra. Thi bắn chuyến này đây. Buộc ngựa thật kín kẻo bị

chúng bắn chết. Rồi anh loạng choạng lên bờ, hy vọng có thì giờ cắt bỏ hai
mũi tên. Đậu Ve nghe tiếng khẩu Henry to đùng nổ khi anh kéo hai con ngựa
mồ hôi đầm đìa vào chỗ rậm rạp. Gus gọi.

— Đem cái yên của tớ lại đây, tớ bảo cậu mánh này.

Khi Đậu Ve mang yên lại, Gus đang lắp lại đạn vào súng. Đậu Ve nhìn

thấy da đỏ tụt xuống đứng nấp sau ngựa.

Gus dựng chiếc yên trước mặt, anh có thể bắn bên dưới nó và nó thì

che được đạn bắn trả. Rồi anh bắn nhanh liền sáu phát. Năm con ngựa da đỏ
kềnh, con thứ sáu chạy hí trên đồng cỏ, vài trăm mét sau đó nó lăn ra. Da đỏ
bắn lại, băm lá cây rụng tơi tả. Chúng chia làm hai cánh, lên phía bắc và
xuống phía nam, còn bảy tám đứa vẫn ở tại chỗ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.