BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 67

đã từng cưỡi mười năm về trước. Newt quên hẳn Dish Boggett, người mà
nhất cử nhất động anh vẫn có ý học theo.

Rồi hai con ngựa đã hắt lên những cụm bụi nho nhỏ ở trên bãi để xe.

Jake mặc áo vét nâu và đội mũ nâu, vẫn đeo khẩu súng báng khảm ngọc trai.
Deets vẫn tươi cười. Họ cưỡi thẳng đến hiên sau trước khi kìm cương lại. Rõ
là Jake vừa làm một cuộc đi dài vì con ngựa hồng chẳng còn tí thịt nào ở
trên người nó nữa.

Mắt Jake màu cà phê, và ông để ria. Gã nhìn tất cả một lượt rồi từ từ nở

nụ cười.

— Chào, – Jake nói. – Điểm tâm có gì đây?

— A, bích quy và trứng tráng, thịt ba chỉ. – Augustus nói. – Như

thường lệ. Có điều hai mươi tư giờ nữa chúng tớ sẽ chẳng còn gì để dọn ăn
đâu. Tớ hy vọng cậu có mang theo một miếng gan trâu rừng hoặc một tảng
thịt nai khô chống đói.

— Gus, – Jake nói và xuống ngựa. – Chúng tớ đã đi suốt đêm, Deets

chẳng nghĩ được cái gì để nói nữa kìa, trừ cái mùi vị bích quy cậu làm.

— Trong khi cậu nói thì Gus ăn hết mất rồi, – Call cười. Anh và Jake

bắt tay nhau nhìn vào mắt nhau.

Jake mỉm một nụ cười quay lại bắt tay Gus.

— Cậu luôn là một tay phàm ăn, Gus. – Gã nói.

— Và cậu thường đến muộn vào các bữa ăn. – Augustus nhắc Jake.

Trong khi bắt tay mọi người Jake để ý thấy một thanh niên đứng cạnh

một cao bồi lêu nghêu với bộ ria sâu róm.

— Trời, Newt đây phải không? Sao lại phúng phính thế này hả? Ai để

cho cậu thành ra thế?

Newt xúc động không kìm nổi.

— Jake, đó là tại tôi. Tôi vẫn ở đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.