BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 77

của đồn Smith, gã khao khát được về ngay nhà, thì bây giờ ở nhà gã lại thấy
mình sẽ bị đau đầu nếu như Call không thoải mái dễ chịu.

— Cái quần của Deets nom hay đấy nhỉ, – gã nói nhẹ nhàng. – Tớ thấy

hình như cậu ấy đã quen ăn mặc khá hơn.

Augustus cười lúc khúc.

— Hắn quen ăn mặc tồi hơn đi thì có. Đây, hắn có cái áo da cừu mặc

mười lăm năm nay rồi kia. Cậu không thể đến cách hắn mét rưỡi mà không
bị rận nó nhảy sang người đâu. Vì cái áo đó mà chúng tớ bắt nó ngủ trong
nhà kho. Tớ không khó tính nhưng đụng đến rận thì không chịu được.

— Cái áo rồi sao?

— Tớ đốt. Đốt vào mùa hè, lúc Deets có chuyến đi xa cùng với Call.

Tớ bảo hắn là một thằng săn trâu rừng đã lấy cắp nó. Deets suýt thì đuổi
theo đòi lại nhưng tớ đã thuyết phục được cậu ấy.

Gus nhân chuyện áo, hỏi Jake còn nhớ những chuyến cùng hành quân

không. Jake phải công nhận đã quên gần hết. Gã nghĩ đám Gus khéo chỉ làm
mỗi việc là ngồi hàn huyên chuyện cũ.

Đúng ra Jake còn mải nghĩ tới sự trớ trêu xảy ra cho mình. Lành lặn lọt

qua hàng chục trận đánh nhau với da đỏ cùng nhiều vụ lôi thôi với cướp để
rồi cuối cùng, thật sự rơi vào tình cảnh gay go ở đồn Smith bang Arkansas,
một thị trấn yên ổn nhất hạng không tìm thấy được đâu hơn. Chưa hết, bây
giờ trở lại đây thì nhớ đến Maggie, người đàn bà luôn dọa chết nếu bị gã bỏ.
Dĩ nhiên Jake coi chuyện đó chỉ là một cách nói của đám con gái mỗi khi
muốn giữ riệt lấy một người đàn ông. Nhưng Maggie đã chết thật, lúc gã
mới chỉ ngỏ ý chị hãy chuyển đến sống ở một thị trấn khác. Về nhà, đây là
một kỷ niệm buồn, mặc dù qua điều gã biết thì người làm Maggie khổ sở
hơn cả bản thân gã chính lại là Call kia.

— Jake, tớ nhắc là cậu chưa trả lời tớ về Clara đâu nhé. – Gus nói. – Tớ

thích được cho nghe một chút, dù có phải tị với cậu từng phút gặp cô ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.