BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 81

đoạn tuyệt, mà khi có Jake Spoon xen vào thì càng dễ xảy ra chuyện đó.

Anh để Jake ngủ, đi xuống Hat Creek. Khi qua các chuồng bãi, anh

thấy Dish đang ra sức kéo dây tời đưa một thùng lớn bùn đất ra khỏi miệng
giếng mới đào. Call đang chăm nom con Mụ Địa Ngục. Anh buộc nó vào và
quạt cho nó bằng một tấm chăn. Người Dish đầm đìa mồ hôi tựa như vừa bò
ra khỏi một cái máng ăn của ngựa. Mồ hôi anh thấm qua dải băng rìa mũ,
thậm chí thấm qua cả dây thắt lưng.

— Dish, cậu ướt như tắm rồi kìa, – Augustus nói. – Nếu có cái giếng

nào quanh đây tớ đã tưởng cậu vừa ngồi ở dưới đó lên.

— Nếu người ta uống mồ hôi được thì các ông chẳng cần đào giếng.

Augustus cười.

— Kìa, Kinh Thánh đòi người ta đổ mồ hôi lông mày ra cơ mà. Cậu lại

còn đổ cả mồ hôi từ khóa thắt lưng nữa chứ, Dish. Vậy chắc cậu phải được
lòng thánh Seraphim.

Sự nhắc nhở này làm Dish mất bình tĩnh, anh đang chua chát tiếc cho

sự rồ dại khiến anh bị lôi kéo vào một công việc mất nhân cách đến thế này.
Augustus đứng cười cợt, tựa hồ cảnh một người chảy mồ hôi là điều thú vị
nhất trần đời vậy.

— Tôi cần phải đá ông xuống hố. Nếu ông không cho tôi vay hai đô la

thì lúc này tôi đã ở giữa đoạn đường tới Matagorda rồi.

Augustus đi lại hàng rào xem Call chăm con ngựa cái. Call sắp đặt yên

lên lưng nó. Anh đã buộc chặt nhưng nó vẫn quay mắt lại để rình bằng được
lúc anh vô ý.

— Cậu phải buộc kín mắt nó lại. Tớ nghĩ cậu phải biết nhiều hơn thế

chứ?

— Tớ không thích buộc kín mắt nó.

— Nếu bị che mắt thì lần sau nó sẽ cắn cái cột chứ không cắn cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.