BỒ CÂU CÔ ĐƠN - Trang 88

Giữa chiều, trời nóng đến mức không còn ai nghĩ nổi cái gì. Ít nhất thì

Newt, và những tay khác xem vẻ cũng chẳng hơn tí nào. Tất cả chuyện họ
tìm ra để cãi nhau chỉ là ở dưới giếng đào nóng hơn hay ở dưới nắng kéo tời
nóng hơn. Ở dưới giếng họ làm việc chen chúc và mồ hôi đổ nhiều đến độ
tỏa ra như sương mù, còn dưới nắng thì mồ hôi bốc nhanh hơn là toát ra.

Họ đang làm cật lực thì Đại úy trở lại, sau khi quần cho con ngựa cái

một trận bằng cách bắt nó lồng khoảng hai chục dặm suốt dọc sông. Anh phi
thẳng đến giếng.

— Hế lô, các cậu! Đã thấy nước chưa?

— Đang thấy, – Dish nói. – Một hai giếng nước chảy ra từ người tôi

đây này.

— Nhờ trời cậu khỏe, – Call nói. – Nắng này mà ai không ra được mồ

hôi thì ngoẻo.

— Tôi không tin là ông đem bán con ngựa, – Dish tiếp lời. – Tôi thích

tướng nó.

— Cậu không phải là người đầu tiên đâu, – Call nói. – Tớ giữ nó chứ.

Nhưng bây giờ các cậu có thể ngừng tay. Tối nay chúng ta phải sang bên
Mexico.

Họ đi cả lại đằng nhà kho, ngồi ở lối đi, nơi có một mẩu bóng râm.

Ngay lúc họ vừa ngồi xuống, Deets liền cởi quần ra vá. Anh giữ một cái kim
tổ bố và một ít chỉ thô trong hộp thuốc xì gà để ở túi yên và có dịp là anh lại
lấy kim chỉ ra túm túm vá vá cái quần. Tóc anh quăn xốp như len và mớ len
của anh đã bắt đầu tiêu muối.

— Nếu tớ là cậu thì tớ vất mẹ nó quần đi, – Dish nói. – Nếu buộc phải

mặc chăn mền bông thì tốt hơn cả là cậu tìm một cái mới.

— Dạ thưa ngài không ạ, – Deets vui vẻ nói. – Quần này tôi còn phải

cù cưa với nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.