BỒ CÂU KHÔNG ĐƯA THƯ - Trang 153

- Ngày mai tui... về quê rồi!

Cúc Hương tròn mắt:

- Về gì về hoài vậy?

- Ừ.

Phán lơ đãng đáp, đầu óc còn mải nghĩ ngợi tận đâu đâu. Cúc Hương nhăn

mặt:

- Ừ là sao? Bạn về chừng nào lên?

- Không lên nữa! Lần này tui về luôn! - Giọng Phán buồn buồn.

Lời tiết lộ của Phán khiến ba cô gái sửng sốt:

- Về luôn? Sao vậy?

Phán thở dài:

- Ba tui mất rồi, bây giờ chỉ còn một mình mẹ tui ở nhà. Tui phải ở bên

cạnh để trông nom, săn sóc.

- Chứ anh em của bạn đâu? - Xuyến hỏi.

- Tui đâu có anh em. Ba mẹ tui chỉ có mình tui.

Cảnh ngộ của Phán khiến bầu không khí sôi động giữa các cô gái bỗng

chốc lặng đi. Cúc Hương chẳng buồn chòng ghẹo Phán nữa. Mà nó bâng

khuâng hỏi:

- Nhưng bạn phải trở lên thi tốt nghiệp chứ?

Phán lắc đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.