BỒ CÂU KHÔNG ĐƯA THƯ - Trang 20

Xuyến cười hì hì, vẻ khoái chí. Nó giở giọng eo éo nhại bức thư:

- Mình đã nhận được cây kẹo của bạn. Mình để dành chứ không ăn. Mình

để dành trong trái tim mình ấy!

Trong khi Thục đỏ mặt tía tai thì Cúc Hương hắng giọng nói:

- "Vụ án" trái tim để từ từ tính! Bây giờ tụi mình phải giải quyết "vụ án"

trái ổi trước đã.

Xuyến lườm Cúc Hương:

- Mày lúc nào cũng ăn với uống! Tên mày đổi thành Ốc Hương coi bộ hợp

"khẩu vị" hơn!

Cúc Hương khoát tay, giọng tỉnh rụi:

- Nếu mày muốn, ngày mai tao dẫn hai đứa đi ăn ốc hương liền! Còn bây

giờ trái ổi này tính sao đây?

- Có gì đâu mà tính! Thì đem ra mỗi đứa cắn một miếng. Cắn đến khi nào

không còn gì để cắn nữa thì thôi!

Cúc Hương lắc đầu nguầy nguậy:

- Không được! Cách đó không được!

- Sao không được?

- Miệng mày như cống Bà Xếp. Mày cắn một miếng bằng tụi tao cắn ba

năm, ai "đua" cho lại mày!

Xuyến phì cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.