BỐ CON CÁ GAI - Trang 15

Thay vào đó, ông được lắp thêm một cái chân giả kêu lạch cạch, và
những đứa trẻ đã lấy anh, con trai của bố anh, ra làm trò đùa.

“Cái chân giả, cái chân cao su, cái chân gớm ghiếc lạch cà lạch

cạch.”

Bố anh được nhận số tiền tương ứng với tiền lương trong sáu tháng

rồi bị thải khỏi việc hầm mỏ. Nhưng gia đình anh vẫn sống ở căn nhà
“NA - 12”.

Hằng ngày, mẹ anh đều bắt chuyến tàu đầu tiên đến Jecheon rồi lại

lên chuyến tàu cuối cùng quay trở về. Anh không nhớ những chuyến
hàng rong của mẹ đã kéo dài bao lâu, ngoài việc vào một ngày nọ, mẹ
đã lên chuyến tàu đầu tiên rồi mãi mãi không trở về.

Bố anh uống rượu từ lúc sáng sớm rồi cứ đến tối lại say khướt, bố

khua cái chân giả kêu lạch cạch và tìm đến khu hầm mỏ. Mỗi lần như
vậy bố lại dẫn theo anh. Mỗi ngày, anh đều phải chứng khiến cảnh bố
mình khua cái chân giả về phía khuôn mặt trắng bệch của viên quản
đốc hầm mỏ.

Thỉnh thoảng, cứ mờ mờ tối là anh lại trốn biệt vào một góc nào đó.

Nhưng thể nào bố anh cũng tìm được anh rồi lại dẫn anh đi như thể lùa
một con dê con vậy. Không biết tại làm sao ngày hôm đó anh lại trốn
kỹ hơn những ngày khác. Mà cũng có thể là bố cố tình không tìm anh
nữa. Dù sao thì từ sau ngày hôm đó, anh cũng không phải đến khu
hầm mỏ nữa.

Bố anh đã đi đâu, làm gì, và như thế nào. Chẳng ai nói cho anh biết

cả. Nhưng chuyện rằng hôm đó thay vì chiếc chân giả bố đã huơ con
dao vào khuôn mặt trắng bệch của tay quản đốc, vì thế mà ông phải ăn
cơm tù mọt gông, suốt một dạo cứ luẩn quẩn quanh nhà như một căn
bệnh truyền nhiễm xui xẻo, và vì nó mà anh đã phải rời xa ngôi nhà
thân thuộc để chuyển đến ở với một người bà con xa.

Phải ba năm sau, bố anh mới trở về.
Không biết chiếc chân giả của bố đi đâu mất, thay vào đó là một cái

nạng gỗ. Gấu quần bên trái của bố được xắn lên nhiều lớp và cột chặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.