BỐ CON CÁ GAI - Trang 18

chữ bố hiện ra ngay khi anh cầm trên tay tấm ảnh đen trắng đã bị hỏng
mất một góc.

Anh sẽ trở thành một người bố. Sự thật này với anh thật quá khó

khăn. Ngày tháng trôi đi, anh vẫn ngượng nghịu và bối rối cho đến tận
khi tên anh được gọi lên trong phòng chờ của khoa sản.

Giây phút đầu tiên được gặp đứa trẻ, khi ấy là cục máu đỏ hỏn được

quấn trong cái tã, anh đã quyết định tạm biệt các thể loại cảm xúc như
khó khăn hay ngượng nghịu. Bồi hồi và cảm kích, anh ôm đứa trẻ vào
lòng. Anh đã trở thành bố. Anh chưa hề khát khao được làm bố.
Nhưng anh có dự cảm rằng, rồi thì những lý do khiến anh phải sống
hầu hết đều sẽ hướng cả về đứa trẻ.

Sợi dây gắn kết có tên gọi bố và con, đó thật là một mối giao cảm

quá đỗi lạ kỳ.

Dường như cuộc chiến đấu với bệnh tật của đứa trẻ càng tiếp diễn,

thì mối giao cảm ấy lại càng trở nên gắn bó. Bệnh tình của đứa trẻ lên
xuống thất thường mỗi ngày. Nếu hôm nay có vẻ tốt thì ngày mai y
như rằng sẽ lại xấu đi. Ngày nào tình trạng của đứa trẻ tốt thì cũng
đồng nghĩa với việc anh có thể trải qua ngày ấy với tâm trạng nhẹ
nhõm. Còn khi bệnh tình của đứa trẻ xấu đi, thì dù cho có việc gì đáng
mừng chăng nữa, tất cả đều cũng sẽ trở nên vô nghĩa mà thôi.

Đứa trẻ đã trở thành tâm điểm trong cuộc sống của anh. Một hành

tinh trong Hệ Mặt Trời thì luôn xoay quanh trung tâm hệ của nó, đó
chính là cuộc sống của anh. Anh hiểu rõ rằng nếu mất đi đứa trẻ này
thì anh sẽ mất đi lực hướng tâm và văng ra khỏi dòng đời. Như thể
mất đi phần lớn những lý do để anh phải sống, đó sẽ là một cuộc sống
mà anh không thể nào hòa nhập được, không thể cười nói, không thể
hát ca.

Nhưng đứa trẻ đã hỏi anh. Rằng phải đau đớn như thế nào nữa mới

chết được. Rằng đã đau đến mức này rồi thì chẳng phải chết đi có hơn
không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.