BỐ CON CÁ GAI - Trang 274

Anh khao khát mong cơ thể mình có thể chống đỡ được ít nhất là

đến khi xác nhận việc ghép tủy của đứa trẻ đã ổn định. Và bây giờ anh
đang chờ đợi kết quả xét nghiệm máu và di truyền học tế bào trong
phòng vô trùng. Đứa trẻ giờ đây đang đứng trước ngã rẽ. Nếu ở phía
này là cuộc sống, thì ở phía kia sẽ là cái chết.

Anh nhìn đứa trẻ nằm trên giường qua tấm mành che ni lông. Đứa

trẻ đang ngủ. Thật là một điều may mắn. Giây phút nghẹt thở và lo
lắng đến cháy ruột cháy gan, chỉ cần một mình anh chịu đựng là đủ.

Phát hiện ra trưởng khoa Min đi vượt qua bức tường kính, anh đứng

bật dậy khỏi chỗ ngồi. Chiếc ghế bị xô và đổ xuống sàn nhà, đứa trẻ
vừa chìm vào giấc ngủ một cách khó khăn đột nhiên mở đôi mắt lấp
lánh.

Cánh cửa phòng vô trùng khẽ mở ra không một tiếng động. Trưởng

khoa Min kiểm tra đứa trẻ vừa thức dậy, xong xuôi ông không quay đi
mà lại bước thẳng về phía anh, không hề nhìn về phía đứa trẻ một lần
nữa.

Cắn chặt môi dưới, anh nhìn chằm chằm vào mắt trưởng khoa Min.
“Chỉ số bạch huyết cầu trung tính là sáu trăm, tiểu cầu là hai vạn

năm nghìn!”

Giọng nói của trưởng khoa Min vọng đến như một tiếng vang vọng

lên từ đáy động sâu.

Sáu trăm và hai vạn năm nghìn.
Để nhận ra hai con số đó có ý nghĩa gì, anh cố gắng hết sức dò dẫm

trong ký ức. Người ta nói rằng khi chỉ số bạch huyết cầu trung tính là
năm trăm và tiểu cầu là hai vạn thì có thể gián tiếp xác nhận rằng việc
ghép tủy đã ổn định. Nhưng đứa trẻ còn vượt trên cả chỉ số sau đó.

Trưởng khoa Min nói thêm với vẻ mặt rạng rỡ:
“Thành công rồi. Việc cấy ghép đã ổn định. Việc kiểm tra di truyền

học tế bào cũng đã xác nhận điều này.”

Ôi, đứa trẻ đã thoát ra khỏi bóng tối âm u của cái chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.