BỐ CON CÁ GAI - Trang 64

bestseller. Nếu hỏi anh thấy sao, thì nãy giờ anh vẫn băn khoăn điều
này, không biết giám đốc Hong đã đọc thơ của mình hay chưa.

“Trước tiên thì anh hãy thử làm khoảng hai mươi bài thơ buồn buồn

đi. Tại sao ấy à. Vì đó là thứ thơ hợp với gu của những cô gái mới lớn.
Nhớ nhung rồi yêu đương rồi ly biệt rồi nước mắt gì đấy. Dạo này
những bài thơ như vậy đang thịnh hành. Chứ những bài thơ khó đọc,
theo quy chuẩn văn học là y như rằng bị trả lại ngay.”

Anh liếc nhìn Lee Guk Seong. Lee Guk Seong đang nhìn về phía

anh cười hở cả răng. Anh vội ngoảnh mặt đi ngay nhưng lại chẳng có
chỗ nào khác để nhìn cả.

“Sửa sang lại các bài thơ cho buồn buồn, rồi đặt một cái tựa thật bắt

tai, rồi cho thêm một bông hoa làm màu vào bìa là được ngay.”

Lee Guk Seong đỡ lời giám đốc Hong.
“Chắc là hơi khác với phong cách của Ho Yeon, anh rể ạ. Thơ của

cậu ấy vốn xuất phát từ sự suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống cơ.”

“Có ai nói là từ bỏ những bài thơ trước đây đâu? Tôi chỉ nói là hãy

làm khoảng hai mươi bài thơ mang tính chiến lược chứ không phải là
hạ thấp gì cả. Không phải thế sao, anh Jeong?”

“Để xem đã. Tôi không biết là mình có thể làm thơ kiểu ấy không

nữa.”

“Anh hãy nghĩ đơn giản thôi. Không cần phải nghiêm trọng thế đâu.

Mà với năng lực của anh Jeong thì chắc chỉ độ ba bốn ngày là thơ tuôn
ra ào ào ấy chứ. Có gì phải lo lắng đâu.”

Lúc sau, khi hai người tới quán trà gần đó trò chuyện, Lee Guk

Seong hỏi anh:

“Cậu định sẽ làm thơ thật đấy à?”
Anh chưa trả lời chắc chắn với giám đốc Hong. Nhưng cũng chưa

từ chối. Có thể nói là anh đang bối rối đứng trước ngã rẽ, không biết
nên rẽ phía này hay phía kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.