BỐ CON CÁ GAI - Trang 80

đoán. Anh sẽ để nó ăn thoải mái thứ nó thích, làm bất cứ điều gì nó
muốn làm, đến nơi nào nó muốn đến mà không cần phải do dự.

Trưởng khoa Min quả quyết nói:
“Việc xuất viện có thể sẽ làm đẩy nhanh hơn giới hạn của đứa trẻ. À

không, chắc chắn sẽ như thế.”

“Tôi biết, biết rất rõ. Nhưng dù thế đi chăng nữa tôi cũng không thể

để đứa trẻ phải chịu đau đớn hành hạ, tiếp tục điều trị chống ung thư
như thế trong quãng thời gian còn lại được. Hai năm qua cuộc sống
của nó chỉ toàn là đau đớn. Chẳng lẽ bây giờ không phải lúc nên để
cho nó được sống vui vẻ thật sự, cho dù chỉ là một ngày thôi sao?”

Trước khi đứa trẻ tiến đến giây phút sau cuối, biết đâu điều này có

thể giúp đứa trẻ sống những ngày không có nỗi đau. Giống như ngọn
nến biết rõ giây phút cuối cùng của mình, bùng cháy thật rực rỡ vậy.

“Tôi hiểu tâm tư của anh nhưng bây giờ xuất viện ngay thì không

được. Chỉ số bạch huyết cầu đang tăng cao. Nếu dừng điều trị như thế
thì có thể sẽ tăng cao tới mức không kìm lại được.”

Ý của trưởng khoa Min tức là hãy thử tăng cường độ thuốc kháng

ung thư lên. Nhưng dù có diệt được hết tế bào ung thư thì bệnh vẫn cứ
tái phát. Trưởng khoa Min biết điều đó, và anh không lý gì lại không
biết. Ngay cả việc này cũng không thể kéo dài được thời gian, thời
gian mà chỉ số bạch huyết cầu ác tính sẽ tăng lên không có cách nào
cứu văn.

Anh thở hắt ra.
“Anh hãy giúp tôi làm những việc cần phải làm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.