BỐ CON CÁ GAI - Trang 81

7

“C

on đã nói là không thích ăn mà!”

Seong Ho ném miếng dưa hấu trên tay xuống đất. Người phụ nữ

thẫn thờ nhìn thằng bé rồi lấy tay nhặt lại những miếng dưa hấu vỡ nát
nằm vương vãi trên sàn nhà.

Trẻ con hư thế này là không được. Ai đó đến thăm bệnh đã nói thế.

Đúng vậy. Phải nghiêm khắc chỉnh sửa uốn nắn những thói hư của trẻ
thì sau này nó mới có thể trở thành một con người có tư cách tốt được.
Nhưng với một đứa trẻ mà không ai dám hứa hẹn trước ngày mai thì
việc hư hỗn hay không còn có nghĩa lý gì cơ chứ.

Đứa trẻ len lén nắm lấy tay anh rồi nói nhỏ:
“Seong Ho hư bố nhỉ?”
“Vì bạn ấy đau nên thế đấy. Không phải hư đâu con.”
“Xì, con còn đau hơn Seong Ho nhiều cơ mà.”
Đứa trẻ nói hoàn toàn đúng. Seong Ho đã được chẩn đoán khỏi

bệnh hoàn toàn, thằng bé đang điều trị phòng vệ các bệnh lý hệ thần
kinh trung ương và đang trong giai đoạn phục hồi. So với Seong Ho
thì đứa trẻ của anh mới đang ở đỉnh điểm của đau đớn.

Đó là ngày thứ năm trong đợt hóa trị cuối cùng.
Đối với đứa trẻ, đó là những ngày tháng sống trong địa ngục ở trong

con đường lửa của địa ngục. Sau khi đứa trẻ uống hết đủ loại thuốc
kháng ung thư liều cao mà bác sĩ kê đơn như Vincristine, Prednisone,
L-Asparaginase, Daunorubicin... thì hàng loạt tác dụng phụ đồng loạt
phát tác. Đứa trẻ oằn mình chống chọi với các triệu chứng như sốt cao
và nôn mửa, suy yếu cơ, đau cơ, loét dạ dày, viêm tuyến tụy, phát ban.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.