BỐ CON CÁ GAI - Trang 89

2

Đ

ồ đạc chuyển đi chẳng có gì.

Sau khi anh chuyển đồ điện tử gia dụng và đồ nội thất trong nhà tới

trung tâm mua bán đồ cũ, còn lại phần lớn đều là những đồ bỏ đi.
Ngay sau khi nhận tin từ chủ nhà, anh đã mua chiếc xe ô tô Hyundai
Grace đời 1990 với giá năm trăm nghìn won. Tất cả đồ đạc cần
chuyển đi chất vừa trong chiếc xe Grace ấy.

Như thể anh đang quay ngược trở lại quãng thời gian xa xôi ngày

xưa. Khi anh ra khỏi cô nhi viện và đặt bước chân đầu tiên trên mảnh
đất Seoul. Đó là những tháng ngày anh đi lang thang khổ sở khắp chỗ
này chỗ kia để tìm việc. Nhưng dù thế đó vẫn là thời kỳ mà niềm hy
vọng luôn lấp lánh trong anh như ngọn đèn hải đăng hướng về biển xa.

Lẽ ra phải quay trở lại như thời đó, nhưng giờ đây thì không tồn tại

cái gọi là hy vọng nữa rồi. Không biết có phải ngay từ đầu, hy vọng đã
là phần bị xóa bỏ trong cuộc sống của anh và đứa trẻ hay không? Ngày
trước anh không hề hay biết, đến khi hiểu ra thì đã quá muộn.

Cho đến chừng nào thời gian còn lại của đứa trẻ cho phép, dù thế

nào, anh cũng sẽ phải sống. Anh không còn lý do gì để mong mỏi vào
những ngày xa xôi sau này với một danh từ trừu tượng là hy vọng. Chỉ
cần được sống ngày hôm nay là đủ rồi. Và chỉ cần được nắm tay bên
nhau vào giây phút cuối cùng trên mặt đất này là được rồi. Anh đã
nghĩ rằng nếu như giây phút đó tĩnh lặng, không phải oằn mình vì đau
đớn thì thật tốt. Rằng giây phút đó lặng lẽ và âm thầm đến như thể
bông tuyết rơi giữa đêm khuya thì thật tốt biết mấy.

Anh thở hắt ra rồi lại cuốn vào việc sắp xếp đồ đạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.