BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 125

Falcone nhảy vọt khỏi ghế ngồi và khi hắn ta lao đến tấn công tay

consigliere già thì Geraci, vẫn còn ngồi, đấm Falcone một cú thẳng cánh
ngay vào cằm. Đầu hắn ta bật ngược trở lại. Hắn lảo đảo, loạng choạng.

Đám vệ sĩ ùa tới bên bàn. Geraci đứng lên. Thời gian dường như chùng

hẳn lại. Những tay nghiệp dư trong nghề đánh đấm thường hay lóng ngóng,
thiếu quyền biến như thế. Geraci chờ đợi điều này sẽ qua nhanh thôi.

Molinari bỗng phì cười. Ngạc nhiên thay, chỉ một chớp mắt sau đó, từ

sàn nhà, Falcone cũng bật ra tiếng cười. Đám vệ sĩ dừng lại. Geraci vẫn bất
động.

“ Nhà trẻ”, Molinari nói.” Buồn cười thật!”

Falcone đứng dậy, xoa xoa cằm. “ Cú đấm điệu nghệ đấy, O’Malley.

Ngồi xuống nào. Wow!”

“ Bản năng mà,” Geraci nói, tỉnh queo. Narducci chẳng hề khách khí để

nói ngay cả một tiếng cám ơn chàng mà lại quay sang xỏ ngọt Falcone:” Ồ,
xin lỗi, chú mày không sao chứ?”

Falcone nhún vai. “Quên chuyện đó đi”

“Anh bạn định làm gì đây,” Molinari nói, ” nện cho lão già một trận te

tua?”

“ Chắc không phải là lần đầu,” Falcone nói, và bấy giờ mọi người đều

cười. Geraci ngồi xuống và đám vệ sĩ cũng ngồi theo. “Tớ đéo quan tâm
chuyện đó nữa đâu,” Falcone nói.” Mang cái thứ đó đi”.

Hai người phục vụ lộ rõ vẻ biết ơn và nhanh nhẩu vâng lời ông kẹ. Anh

chàng có bộ râu nhuộm còn đủ tự tin và điềm đạm để trở lại một lác sau đó
và rót đầy mỗi người một ly nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.