BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 136

Trong vườn sau, hồ bơi được xây theo hình chữ P, một vòng tròn được

nối ghép vào làn đơn để bơi vỗ. Rải quanh chu vi của phần hình tròn là bảy
tượng thiên thần giống hệt nhau, bằng đá hoa cương trắng. Ngài Đại sứ ngồi
ở một cái bàn đá, đang la to vào một điện thoại màu trắng. Một đĩa to, bẹt
đựng thịt và phô-mai được dọn ra. Trước mặt ngài Đại sứ là một đĩa lầy
nhầy mù tạt và vương vãi những mẩu vụn bánh mì. Cái lão ngạo mạn này
đã ăn xong rồi. Lại nữa, lão ta còn hoàn toàn trần văn truồng (điều này có
thể làm bối rối Hagen ngoại trừ trong lần gặp vừa rồi giữa anh với ngài Đại
sứ lại diễn ra trong phòng tắm hơi của Câu lạc bộ Princeton. Da ông ta có
màu sườn hạng nhất nướng tái. Ngực và lưng ông ta nhẵn nhụi như con lợn
còn trong bào thai. Ông ta cũng không mang kính râm.

“Hi ho!” ông reo lớn chào Hagen, mặc dầu vẫn còn cầm điện thoại.

Hagen gật đầu chào.”Chào ngài Đại sứ.”

Ngài Đại sứ ra hiệu cho Hagen ngồi xuống, chàng làm theo, và mời

chàng ăn, nhưng chàng từ chối dầu bụng vẫn đói cồn cào, bởi chàng tự ái
khi thấy ngài đại sứ đã ăn xong rồi không thèm đợi khách mời. “Tôi dùng
bữa rồi”, Hagen nói, và anh làm một cử chỉ nhăn nhó để chỉ ra rằng anh
ngại ngùng vì sự hiểu lầm..

Ngài Đại sứ hạ thấp giọng nhưng vẫn tiếp tục nói chuyện, có vẻ bí mật,

song cuộc đối thoại dường như là chuyện riêng tư, không phải chuyện làm
ăn. Đến một lúc, ông đặt tay lên ống nghe và hỏi Hagen rằng anh có mang
theo quần bơi không. Hagen lắc đầu. “Tiếc quá”, ngài Đại sứ nói.

Tất nhiên. Chỉ một pezzonovante mới có thể ngồi đó trong ánh đèn

huỳnh quang với nhau. Không phải chuyện Hagen có thể đã tuốt tuồn tuột
để tắm ào một phát. Điểm chính yếu, hẳn nhiên rồi, là sự khẳng định nửa
vời nhưng có phần thô bạo của Shea là anh không thể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.