BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 176

Fredo đã nghĩ đúng, điều có lẽ một ngày nào đó sẽ là bài minh trên mộ

chí của anh chàng. Chẳng hạn, chiếc xe kia. Đó quả là một chiếc xe rất
tuyệt với một lưới bảo vệ bằng vàng và những bánh xe có nan hoa hình lưỡi
kiếm. Michael vẫn còn nghĩ Fredo là một anh chàng lãng du vô tích sự vì đã
mua những chiếc xe lòe loẹt sặc sỡ như thế hay bộ thiết bị hi-fi to đùng
choán cả một bức tường chỉ mấy phòng thu âm mới cần đến chứ ở nhà
riêng ai mà dùng đến mấy thứ này. Vả lại Michael chưa bao giờ là người
chịu phí thời giờ để nghe nhạc thu âm.

Chàng ngồi vào sau bàn giấy, ý thức hoàn toàn là mình đã kiệt sức đến

thế nào. Hai ngày ở New York, một ngày ở Detroit, rồi thì sự khác biệt về
múi giờ và sự tập trung đầu óc khá căng thẳng cho chuyến bay đến Hồ
Mead và trở về. Và anh còn có điều hứa hẹn là một đêm dài ở đàng trước:
những cuộc họp ở Lâu Đài Trên Cát, những tin tức sắp đến từ Đảo Rắn
Rung Chuông, xuất hiện tại một sô diễn của Fontane và chuyện sau đó.
Nghi lễ. Michael lơ đãng lướt một ngón tay quanh chu vi của cái gạt tàn lớn
bằng sứ với nàng tiên cá trên một hòn đảo gợn sóng ở giữa. Cái gạt tàn này
trước kia là của Bố. Vết nứt nơi chiếc gạt tàn đã được gắn vào phía sau vẫn
còn thấy được. Michael đốt một điếu thuốc với chiếc bật quẹt to để bàn
cũng của Bố, cao 6 inches và được tạo dáng giống con sư tử. Anh gõ các
ngón tay lên chiếc bàn giấy màu vàng và nghĩ về thú chơi golf. Golf quả là
một ý tưởng...sáng chói, vừa như một môn thể thao, vừa là thú tiêu khiển,
vừa là một phương tiện thư giãn lại vừa là một phương cách kinh doanh. Và
những cây gậy đánh golf được đặt làm theo ý mình. Tuyệt.

Chàng rơi vào giấc ngủ sâu đến độ chàng có thể giữ nguyên tư thế đó,

ngồi co ro trên ghế và quên hết sự đời trong suốt phần đêm còn lại.

Đột nhiên anh thức giấc.” Mình không ngủ mê” anh nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.