BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 235

Anh quay lại nhìn nàng. Chiếc áo dài nàng mặc bằng satanh đỏ. Không

hiểu sao, với chiếc áo đó trên người, anh cảm nhận về nàng một cách khác.
Anh cảm nhận một điều gì đó, mơ hồ , khó nói.

“ Đấy là một bức tranh đẹp,” nàng nói. Nàng chỉ vào bức tranh Thánh

Mẫu trong cái khung nhỏ bằng gỗ thông để trên đầu giường. Còn trên tường
là một bức tranh thật lớn với một kỵ sĩ Da đỏ cưỡi con ngựa trắng, ngồi
buông lõng trên yên, ngắm cảnh mặt trời lặn. “Có phải anh vẽ bức tranh
đó?”

“Cái gì? À, không.”

“ Anh có biết ông họa sĩ đó không?”

“Ồ, chỉ là một bức tranh, đúng không?”

“ Em đã có khoảng thời gian dài để nhìn bức tranh. Người mẫu của bức

tranh đó không có vẻ phù phiếm. Một bức tranh tốt đấy.”

“ Một bức tranh tốt?”

“ Em từng theo học trường Mỹ thuật.” Cô nhìn xuống.” Trước đây lâu

rồi.”

“ Đó là mọt bức tranh tốt,” anh tán thành.

“ Okay,” nàng nói, nắm lấy ví tiền.

“ Okay,” anh nói, đưa nàng đến cửa.

Nàng rút ra một điếu thuốc. Anh sờ túi mình. “ Khỉ thật!” anh nói. “

Anh làm mất bật lửa rồi.”

“ Anh thật dễ mến,” nàng nói, vừa gắn điếu thuốc vào sau tai anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.