BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 249

yên lặng trầm tư, hoặc tán gẫu về những bài ca phát ra từ chiếc máy hát tự
động hay “bình loạn” chuyện thế giới đang đi về đâu.

“Xin chào!” một trong hai anh em nhà DiMicelis hét toáng lên. “ Có

phải ngài phó tướng của chúng ta đó không?”

Fredo chờ đợi ai đó còn tạo ra một lời đùa nặng đô hơn về chuyện này.

Chứ đùa như thế hãy còn là quá nhẹ! Anh đâu có đòi hỏi phẩm hàm chức
tước mà cũng đâu cần. Ba cái danh hão thì làm đếch gì! Anh biết thiên hạ
nghĩ là anh yếu đuối. Anh biết người ta mù mờ về những trách nhiệm của
anh hay về những lí do để Michael tạo ra chức danh này. Anh lại còn bỏ lỡ
không tham dự cuộc họp quan trọng tối nay nữa, khiến càng thêm rách việc.
Những người khác chỉ gật đầu và chào chiếu lệ, hello.

Rocco ra hiệu cho Fredo. Kế bên anh ta ở gần cửa sổ là một chiếc ghế

inox để trống. Ngoài kia, một ban nhạc jazz sử dụng toàn kèn đồng và bộ gõ
trên một sân khấu tạm ở sân thượng tầng dưới, chơi một bản từ loại nhạc
nổi tiếng về người Da đen. Toàn bộ sân thượng nhung nhúc người, mặc dầu
không có ai nơi hồ bơi. Khoảng hai tá máy đánh bạc tự động, bốn bàn
blackjack và hai bàn craps đã được bày ra tại đấy. Nhiều quầy bar đầy
người và một tiệc buffet điểm tâm.

“ Có chuyện gì vậy?” Fredo hỏi, chỉ tay.

“ Anh đã ở đâu?” Rocco không trả lời mà cũng hỏi lại kiểu nhát gừng.

“ Detroit. Los Angeles. Lỡ chuyến bay. Chuyện dài lắm.”

“ Là một chuyện tôi nghe. Anh ở đâu kể từ khi anh quay về đây? Về

khách sạn? Và bắt tôi chờ ở đây như thể tôi là-“ Rocco xoa hai đầu gối mỏi
nhừ. “Và tôi phải ở đây, dài cỗ chờ anh, mỏi mòn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.