BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 293

Trừ một đoạn đường ở Virginia, Billy lái trên toàn bộ lộ trình. Cuối

cùng Francesca cũng ngủ được một tí, trước khi nàng cảm nhận bàn tay của
Billy trên vai nàng và thức giấc, mất phương hướng trước ánh sáng long
lanh chói mắt của tuyết mùa đông đang rơi đầy trời.

“ Anh nghĩ em muốn nhìn cảnh tượng này.” Chàng chỉ vào đường chân

trời của New York.” Thành phố quê nhà của em.”

Nàng ngồi dậy và dụi mắt. Rõ ràng Billy rất tự hào về sự hoàn thành

công việc của mình, về việc đem lại tầm nhìn kỳ diệu này cho nàng. Nàng
không chắc là từ trước giờ nàng từng thấy thành phố từ hướng Jersey. Đó là
một cảnh tượng gây sững sờ, nhưng không có gì trông giống như quê nhà
quen thuộc từ thuở nhỏ. “ Đẹp lắm.”

“ Em không thấy hào hứng sao?”

“ Anh có mệt không? Có buồn ngủ không? Trước giờ anh từng lái xe

trong cảnh tuyết rơi chưa? Mấy giờ vậy anh?”

Có. Không. Thường vào những kỳ nghỉ đi trượt tuyết. Đúng như thời

khóa biểu. Họ đã lấy lại những khoảng nghỉ bốn giờ ở các khách sạn ven
đường.

“ Em yêu anh” nàng nói, nghiêng người hôn cái má múp míp của chàng.

“ Tên là Junior Johnson, thưa quí bà,” chàng nói, giả giọng miền nam lè

nhè.” Hân hạnh phục dzụ quí bà.”

“ Junior Johnson là ai dzậy?”

Một chàng tài xế xe đua lúc đầu phát triển kỹ năng của mình nhằm chạy

thoát khỏi đám nhân viên liên bang trong thời kỳ cấm rượu và buôn rượu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.