BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 304

“ Xin mời dùng món tráng miệng,” Kay tươi cười nói. “ À này, có ai

thấy Anthony ở đâu không?”

“ Cháu nghĩ là em ở ngoài kia, với Chip và đám nhóc nhà Clemenza.”

Billy nói. Bọn nhóc đó là con của đám nhóc mà ngày xưa Francesca thường
chơi đùa với khi nàng ở lứa tuổi của Chip. Giờ đây những bạn chơi thuở ấu
thơ đó đã có gia đình riêng của họ và sống trong những căn nhà dưới phố.

Giờ đây hai cô cậu lại được riêng biệt với nhau. “ Xử sự tốt đấy, bé

cưng. Em có thể nói là họ thích anh đấy.”

“Sao em lại cười nhăn nhở như thế?” chàng hỏi, nằm trên chiếc ghế dài,

ôm chặt bụng.

Nàng quì trên sàn nhà kế bên chàng. “ Không gì giống như một bữa ăn

tự do thoải mái,” nàng thì thầm. “ Trả phí đi chứ, cậu. Hôn em đi.”

Chàng vâng lời. Nhưng là một nụ hôn nấn ná, chần chừ, lần lữa, không

phải loại nụ hôn mà Francesca muốn có trong căn nhà này. Khi nàng mở
mắt, ánh sáng chớp tắt mấy lần rồi mở ra luôn.

“ Đừng để tôi phải tạt nước lạnh vào người cô nhé,” Kathy nói. “Nào.

Cả hàng đống chén bát đĩa muỗng kia kìa.Đứng lên,bước,nhanh! Tôi rửa, cô
sấy, người nào việc nấy!”

Billy nằm lại, cùng một cái nhìn bão hòa trên mặt chàng ta mà chàng

từng có khi ở khách sạn, và vẫy nhẹ tay chào.

Phụ nữ tất nhiên phải lao vào việc rửa chén bát suốt ngày hôm ấy. Một

chương trình nhạc jazz được phát ra từ chiếc radio nhỏ mà Kathy tìm được
đâu đó. Trên một chiếc ghế gỗ ở trong góc, cụ cố Angelina khịt mũi. Hai
chị em sinh đôi lại được riêng biệt với nhau. “Bà nội đâu?” Francesca hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.