BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 321

Clemenza nháy mắt, xoa nhanh vai Frankie, lấy bánh nướng ra, và,

giống như một hướng dẫn viên du lịch, giải thích những điểm đặc biệt của
loại bánh nướng này.

Các cuộc thương nghị hòa bình bắt đầu lúc hai giờ chiều. Giờ đây, mỗi

Gia đình đến bàn hiệp thương đều nắm giữ một con tin dòng họ
Bocchicchios. Các con tin tự nguyện đi theo. Đây là cách kiếm tiền của họ
Bocchichios. Nếu, chẳng hạn, có chuyện gì xảy ra cho Michael hay
Clemenza, thì thủ hạ của họ sẽ giết cậu bé này. Không một người nào trong
dòng họ Bocchichios ngồi yên cho đến khi việc giết hại cậu bé được trả thù-
không phải trả thù kẻ đã trực tiếp giết cậu bé mà là trả thù những ai đã làm
hại những người thân của sát thủ. Dòng họ Bocchicchios là thị tộc nuôi chí
trả thù với đầu óc đơn giản nhất mà Sicily từng sản sinh ra, hoàn toàn
không nao núng bởi tù tội hay cái chết. Không có gì phòng vệ chống lại họ
được. Bảo đảm của Bocchichio còn tốt hơn là cả hàng trăm vệ sĩ. Những
người đi đến bàn thương nghị sẽ làm thế với các consiglieres của họ thôi.

Quay trở lại trong xe, Michael hỏi Clemenza ông nghĩ chú nhóc

Bocchichio mặt búng ra sữa kia bao nhiêu tuổi.

“Carmine ấy à?” Ông béo ngẫm nghĩ chuyện này một hồi lâu. “ Ta

chẳng rành ba chuyện này lắm đâu. Bỗng dưng trước mắt ta, mọi người đều
là con nít cả.”

“ Thằng bé trông chừng như chỉ độ mười lăm.”

“ Ta nghe dòng Bocchicchios này cũng không còn nhiều nhân khẩu lắm

đâu,”Clemenza nói.” Đàng khác, vào tuổi của ta, đôi khi cháu dường như
cũng chỉ mới mười lăm. Không phải là bất kính hay gì đâu-“

“ Dĩ nhiên.” Mười lăm. Khi Michael mười lăm, chàng ta đã đứng lên ở

bàn ăn, nhìn vào mắt bố mình, và nói rằng mình thà chết hơn là lớn lên để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.