BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 334

Michael Corleone đang làm mọi chuyện trong khả năng của họ để thương
lượng dàn xếp đưa anh về nhà an toàn. Hiếm có ngày nào trôi qua mà
không có người nói với anh là anh đã may mắn biết bao khi có được hai bề
trên, một nghĩa phụ và một ông chủ, cả hai đều yêu thương, lo lắng cho anh.

Trong suốt thời gian đó Geraci không hề biết được tên của vị bác sĩ già

hay việc ông ta đã chịu ơn Don Forlenza như thế nào. Chắc hẳn là một điều
gì đó rất lớn lao. Để chuẩn bị cái thi thể sẽ được phát hiện nơi khe núi do
dòng sông mang tấp vào, ông bác sĩ đã đứng đó, bên một tấm bảng với
nhiều biểu đồ, và chỉ bảo người của Forlenza trong lúc họ mang đến một tử
thi nào đó có kích cỡ như Geraci và tạo ra những tổn thương gần giống với
những tổn thương trên người Geraci. Bác sĩ tự tay khâu những vết thương,
phỏng theo cách khâu vá các vết thương trên người Geraci của phòng cấp
cứu. Geraci không bao giờ phát hiện được cái tử thi kia đến từ đâu. Câu hỏi
duy nhất anh đặt ra, vào cái ngày họ đưa anh ra khỏi nơi đấy và gửi anh đến
Arizona để gặp gia đình, là họ có biết rằng những con chuột sẽ ăn cái tử thi
nhiều đến thế hay không và nếu có, thì làm thế nào họ biết được. Khuôn
mặt đã được hủy hoại có phương pháp, anh nghe nói thế, và những con
chuột sống bên trong cái tử thi mục rửa. Có phải tự nhiên điều đó xảy ra khi
người ta vất một cái xác gần bên sông? Hay là họ tự tay làm thế cho chắc
ăn?

“ Có gì khác đâu nào?” Laughing Sal hỏi, ngồi sau anh trong chiếc xe

tang mà họ dùng để đưa anh đến nhà ga xe lửa.

Geraci nhún vai.” Biết để biết thôi mà.”

“Đấy, chú mày lại thế!” Narducci nói, gật đầu.” Cái khía cạnh học trò

mà chú mày ưa diễn xuất đó cũng không tệ.”

“ Ờ, một cái gì đại khái như thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.