BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 517

FRED CORLEONE: Không dám, cám ơn bạn, Bobby. Bạn là cái phao

cứu sinh cho chương trình hôm nay đấy, đã đến vào phút cuối.

ROBERT CHADWICK: Xin đừng quá lời. Tin tôi đi, tôi vẫn thường là

lựa chọn thứ nhì cho những ngôi sao điện ảnh còn kém tính huyền thoại rất
xa so với Deanna Dunn.

FRED CORLEONE: Rõ ràng là bạn đang vận dụng mỹ từ pháp kiểu

mỉa mai đây và tôi thấy thú vị với khiếu hài hước của bạn. Mặc dầu, nói
một cách nghiêm chỉnh, một anh chàng nom đẹp giai ra phết, hào hoa
phong nhã khiến các nàng nhìn vào là mê mệt, lại nói tiếng Anh chuẩn theo
phong cách quí tộc như bạn, thì tôi nghĩ rằng đấy không phải là trường hợp.
Hầu hết các vai mà bạn được nhận, thì bạn vẫn là lựa chọn đầu tiên, đúng
không nào?

ROBERT CHADWICK: Những kịch bản mà tôi thấy đã được rất nhiều

diễn viên khác đọc rồi đến độ chúng có nhiều vết cà-phê trên các trang giấy
nhiều hơn là chữ viết nữa. Nhưng tôi phải tự nhủ rằng, tự ái làm gì, phải
làm để kiếm sống thôi.

FRED CORLEONE: Cái gì?

ROBERT CHADWICK: Tôi nói, chỉ là chuyện kiếm sống.

FRED CORLEONE: Xin lỗi, thành thật xin lỗi. Tôi chỉ-

ROBERT CHADWICK: Được rồi, không có gì đâu. Nhân tiện xin được

chia buồn về việc thân mẫu của bạn mới qua đời. Tôi cũng mới mất mẹ năm
rồi nên tôi biết bạn đang trải qua tâm trạng đau buồn như thế nào. Đây là
nỗi đau người ta khó mà nguôi ngoai.

FRED CORLEONE: ( nhíu mày ) Bạn biết những gì tôi đang-? (nhắm

mắt lại, gục gặt đầu, ngưng nhíu mày).Được. Tất nhiên... cám ơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.