BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 536

kêu be be nhưng lại khiến cho Michael thấy dễ chịu.

Thế rồi hai đứa không nói gì hơn một lúc lâu.Chúng đứng bên nhau nơi

lối đi nhỏ đó rồi mỗi đứa ném quả bóng trầy sướt của mình vào tường cho
quả bóng bật nẩy lại và cứ thế, ganh đua nhau làm được nhiều lần hơn đứa
kia, mặc dầu không có đứa nào là cầu thủ bẩm sinh.

“ Bạn biết không,” cuối cùng cậu bé Ái nhĩ Lan nói, vì đã mệt thở

không ra hơi nên phải dừng lại một lác để thở, “bố mình là chủ của tất cả
những xe tải đàng kia kìa, và bạn biết những gì trong đó, phải không?”

“ Một số những xe tải kia là của bố tôi. Tất cả những chiếc mang dòng

chữ’ Genco Pura Olive Oil.”

“ Likkah!” Giọng của cậu bé nghe giống giọng Katherine Hepburn:

không hẳn là Mỹ cũng không hẳn là Anh mà là cả hai. Phải mất một lúc
Michael mới nhận ra rằng cậu ta nói liquor ( rượu). “Đủ rượu để làm cho cả
New York say tối nay, và thêm một nửa New Jersey nữa.”

Michael nhún vai. “Bảng ghi dầu ô-liu.” Mặc dầu cậu biết hầu hết

những chiếc xe tải kia chở rượu. Cậu đã nhìn thấy bên trong chúng trước
đây.” Bạn học nói kiểu đó ở đâu vậy?” Michael hỏi.

“ Mình có thể hỏi bạn cùng điều ấy đấy,” cậu bé nói.”Bạn là dân Ý,

đúng không?”

“ Mình không nói giống như bất kỳ cái gì.”

“ Chắc là bạn không rồi. Nghe này, bạn có biết tại sao đám cớm không

đến đây ngay lúc này để tóm mọi người vì bán rượu lậu không? Bạn biết
không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.