BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 552

hay trên sự khinh miệt cùng chia sẻ của họ đối với Mussolini. Họ sợ chiến
tranh. Nhưng đồng thời- vì chiến tranh có thể sẽ nghiền nát Mussolini và
đồng thời có thể sẽ là cơ hội cho những người như họ được một lần và cho
mãi mãi chứng tỏ mình trong con mắt của người dân Mỹ- họ lại mong
muốn nước Mỹ tham chiến.

Lại nữa, còn có vấn đề về Ustica.Gần như cùng lúc với việc Mussolini

kí kết hiệp ước lập Trục Berlin-Rome với Hitler, ông ta ra lệnh cho quân đội
của mình ở Sicily bố ráp mọi phần tử Mafiosi dầu là đã biết chắc hay chỉ
khả nghi và cầm tù họ trên một đảo nhỏ ở Ustica ( Vito Corleone vẫn tiếp
tục nhìn Mussolini như một kẻ đàn áp đầy hư vinh khác-just another
vainglorious oppressor- mà thời vận cũng đến rồi đi thôi). Khi Michael và
Joe nói về những con người bị cầm tù ở Ustica họ than trách việc thiếu
những thủ tục theo qui định như ở Mỹ. Michael không để lộ ra mối liên hệ
của bố mình với những con người kia. Joe chỉ biết gia đình Corleones là
những người nhập khẩu dầu ô-liu. Có rất nhiều kệ để món hàng đó trong
nhà bếp của trại.

Vào tháng sáu năm 1940, khi nước Ý tuyên chiến chống lại Đồng minh,

Joe Lucadello nảy ra một kế hoạch.” Chúng ta qua Canada,” chàng ta nói.

“ Có gì ở Canada vậy?”

Joe rút ra một mảnh cắt từ báo. Theo bài báo thì Không lực Hoàng gia

Canada đang tìm kiếm những phi công Mỹ có kinh nghiệm. Một phi công
cừ khôi thời Đệ nhất Thế chiến tên là Billy Bishop- “chàng Eddie
Rickenbacker của Canada,” như bài báo gọi ông ta- sẽ đích thân trông coi
việc huấn luyện của họ.

“ Hay quá,” Michael nói, “ tiếc rằng chúng ta đâu phải là những phi

công có kinh nghiệm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.