BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 607

“ Tất nhiên rồi, thưa chú,” nàng nói.” Em đã khôn lớn, đúng rồi,” nàng

bảo Mary. “Đúng, đây là em bé. Một em bé bự, chị nghĩ thế.”

Khi chú bé quậy đạp và Michael giật tay lại, thích thú, Francesca để ý

đến cậu em họ Tony đứng đàng sau bố cậu. Cô cũng cúi người xuống để ôm
cậu em. Cậu mĩm cười nhưng không nói lời nào. Một người đàn ông mặc áo
khoác dài đứng sau họ, chắc là một vệ sĩ.

“ Anh của em không nói chuyện nhiều,” Mary nói.” Nhưng anh không

chậm phát triển trí tuệ đâu. Khi anh ấy hát, anh có thể dùng tiếng hát để
thay mọi lời muốn nói đấy. Người ta ai cũng hát ở buổi lễ hội khiêu vũ,
đúng không?”

Em là đứa chậm phát triển đấy,” Tony nói, rành rọt từng tiếng.

“ Cháu đã hy vọng là sẽ gặp chú và các em ở đây,” Francesca nói.” Chú

đến khi nào vậy?”

Michael nhìn vào đồng hồ.” Trước đây mười lăm phút.”

“Chú ở lại đây lâu không?” Francesca hỏi.”Chúng cháu chưa thực sự

dọn nhà đến, nhưng cháu muốn mời chú đến xem qua chỗ ở của bọn cháu.”

Một cái nhìn qua lại giữa Billy và Michael, sau đó Billy quay sang phía

khác. Thời điểm khác duy nhất mà họ từng thấy nhau là dịp đám cưới của
Billy và Francesca; lúc đó Billy cũng đã xử sự có phần lúng túng. Nàng biết
điều đó liên quan tới chuyện quá khứ của gia đình nàng có thể ảnh hưởng
tới tương lai chính trị của chàng như thế nào. Mọi cuộc hôn nhân đều có
những câu chuyện cấm kị, và chuyện này, quả thật là chuyện cấm kị duy
nhất của họ. Như vậy là họ may mắn đấy.

“ Buổi tối thì được,” Michael nói .” Nhưng không phải lần này. Lần tới.

Có lẽ chú ở trung tâm thành phố.Công việc với đội ngũ chuyển tiếp xong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.