BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 646

Chính vào lúc đó mà Hagen lần đầu tự hỏi Joe Lucadello có thực là bạn

cũ của Mike ở Christ’s College, Cambridge, chứ không phải là thành viên
của một Gia đình khác?

“ Không phải là piwate ,” chàng Trung sĩ la toáng lên. “ Piwot. ” Anh ta

vươn ra cả hai cánh tay để diễn kịch câm máy bay. Chiếc xe của anh ta đột
ngột ngoặt vào một bẫy cát. “ Pwanes ” (anh ta muốn nói ‘planes’, máy
bay).

“A, hiểu rồi,” Joe nói.” Xin lỗi. Ờ, không. Ngay sau chiến tranh tôi làm

cho Hàng không Phương Đông. Nhưng mà, không...”

“ Bạn bị chuyện đó trong chiến tranh, phải không?” Mitchell nói.”Con

mắt ấy?”

“ Nhiều hơn hoặc kém hơn. Mà cũng có thể là không hơn không kém.”

Joe lửng lơ, ỡm ờ, theo cái điệu...”trớt hướt”, ai muốn hiểu sao thì hiểu!

Nhiều hơn hoặc kém hơn?Mà cũng có thể là không hơn không kém?

Hagen phân vân. Có thể là cái kiểu tạo dáng” lửng lơ con cá vàng” kia chưa
hẳn là kì dị như mới thoạt nghe. Nhiều tay cựu chiến binh thích khôi hài khi
nói về chiến tranh.Hagen không phải là cựu chiến binh, nhưng ba chàng kia
đều là. Mitchell có vẻ chấp nhận chuyện tránh né không trả lời như là
chuyện không có gì lạ.

Hagen đặt bóng lên cọc phát bóng.

“ Vậy bạn đang làm loại công việc gì?” Mitchell hỏi.

“ Thì...này kia nọ,” Joe trả lời nhơn nhơn, trơn tuột như con chạch.”

Những mặt khác nhau của các loại công việc, bạn biết chứ? Chủ yếu là tôi
coi mọi chuyện đều...dễ thương và thoải mái như bài ca Take it nice and
easy
đã nói lên cái...triết lí dung dị ấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.