BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 69

Họ trao đổi một cái nhìn. Người mặc đồng phục trắng đi đến quanh góc

cao ốc. Thôi bỏ mẹ rồi, Fredo nghĩ. Nhưng anh ta không mang khẩu súng
của Fredo. Thay vì thế, anh ta cầm một tờ giấy ướt nhẹp, gần như nát bét,
trải nó ra trên tấm bảng có kẹp giữ giấy tờ, ấn nhẹ xuống đó với một cái
khăn tay. “Ông Frederik?” anh ta lên tiếng. “ Ông có thể giải thích chuyện
này không?”

“ Cái gì vậy?” Fredo nói. Đó là lúc anh nhớ lại: hắn đã để lại khẩu súng

trong phòng.

“ Tôi chưa bao giờ thấy cái đó”.

Người áo trắng kề mặt sát vào tờ thư ngắn. “ Chữ kí cuối thư là , Tha lỗi

cho tôi, Fredo”, anh ta đọc. “Ai là Fredo?”

Fredo phá ra cười lớn.

Những động tác làm ấm mà bác sĩ đã chỉ định phải tập trong nửa tiếng

thuộc loại được nghiên cứu kỹ, nhưng Johnny Fontane không còn đủ thời
gian. Anh bắt đầu trong sa mạc, dừng lại ở Barstow uống một cốc trà nóng
bốc khói pha mật và chanh và đi qua cả một đội quân những tiếng tru tréo ,
gào thét có lẽ đến lần thứ năm mươi khi anh phóng xe vượt đèn đỏ liền mấy
dãy phố từ Tháp Ghi âm Quốc gia. Một xe mô-tô của Sở Cảnh sát Los
Angeles đang đánh võng đàng sau xe anh. Họ cùng đến một chỗ dừng, gần
cửa sau của tòa cao ốc. Phil Orstein – chỉ huy phó ở Tháp Ghi âm Quốc gia-
đứng một mình ở bục chỉ huy, vừa hút thuốc vừa đếm bước.

Johnny lấy mấy ngón tay vuốt chải đầu tóc lơ thơ của mình, tóm lấy cái

mũ từ ghế ngồi bên cạnh, và ra khỏi xe. “ Coi chừng cái này,” Johnny nói,
chỉa một ngón cái về phía anh cớm. “Mạnh khỏe, Philly?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.