BỐ, HÃY LÀ MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG - Trang 115

mắt anh. Hôm qua, trên đảo Ile aux Moines, anh đã phải làm tất cả để cho
Tom có một hình ảnh chấp nhận được của mẹ nó.

– Con quên những gì bà nội Rose nói với chúng ta rồi à? Người ta chế

biến được những món canh rất tuyệt với đồng lương bèo bọt mà. - Anh cố
đùa. - Vẫn luôn sẵn sàng đấy chứ?

Tom không trả lời. Nó đứng dậy và lau miệng bằng một góc ga trải

giường.

– Cho bố xem nào. - Jean-Rémi ra lệnh.
Một đầu sợi dây thép bao quanh chiếc răng nanh chĩa thẳng lên như một

mũi kiếm nhỏ xíu cào rách môi và vòm miệng.

Y như người ta cư xử với một loài cây yếu ớt, y như người ta ve vuốt

thân của một cây mận đào bị bệnh, anh rút nó ra.

– Nào, bây giờ súc miệng đi. - Anh ra lệnh.
Tom ngoan ngoãn đứng dậy và đi tới chỗ chậu rửa. Ở nhà Ti Kabiten,

mỗi phòng có riêng một cái, thay cho chiếc chậu thau tráng men trước kia.

– Lát nữa chúng ta sẽ hỏi bà nội Rose đồ khử trùng. Chắc bà phải có thứ

đó trong tủ thuốc. - Jean-Rémi nói trong khi con trai đang súc miệng.

Thằng bé đóng vòi nước lại, lau mồm.
– Đó chưa phải là tất cả. - Nó thông báo bằng một giọng bình tĩnh hơn.

Jean-Rémi đang nhặt những quyển sách. Anh đứng dậy.

– Bố nghe đây.
– Chiếc điện thoại di động dành cho ngày sinh nhật con, mẹ sẽ lập tức

tặng cho con. Ngay khi con trở về. Mẹ nói rằng như vậy, nếu bố không làm
việc với ông ngoại nữa, con có thể để mắt đến bố và gọi điện cho mẹ trong
trường hợp gặp khó khăn.

Đến lúc này, anh thấy căm ghét cô ta. Tom có trách nhiệm phải để mắt

đến anh. Giống như Cédric, cô ta đảo ngược các vai trò, giao “người lớn”
cho trẻ con. Nỗi niềm cay đắng này, sự ác độc này, để không hét lên, anh
mở cửa sổ. Năm giờ, bầu trời không bóng mây, mặt biển không gợn sóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.