BỐ, HÃY LÀ MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG - Trang 147

ở đó bố đang đợi ở trong một chiếc xe tải con màu xanh, đồng phục cùng
màu.

Cô rất thích ngôi nhà. Cô hiểu tâm hồn của nó và thấy nhẹ nhõm khi

nhận ra rằng ở đây không có một bóng ma nào trú ngụ. Sống trên một hòn
đảo, điều đó khiến người ta trở nên mê tín, gần giống những nàng tiên cá.

Sau phần thăm quan, chúng tôi tổ chức ăn uống ở trong vườn, sau bố

quay lại với công việc của mình. Không có ngày lễ dành cho thiên nhiên,
thậm chí cả những ngày mà thiên nhiên sợ nhất. Bọn phá hoại cạo vỏ
những cái cây của bố, ăn trộm hoa và vứt đầu mẩu thuốc lá ở bất cứ nơi
nào. Chưa kể những người đi dạo không thèm chú ý đến các thùng rác và
rải vỏ chai cùng giấy nhầy dầu mỡ khắp nơi.

Cô Debbie đã đo kích thước cửa sổ để làm rèm. Chúng tôi sẽ cùng đi chợ

mua vải. Mỗi người sẽ chọn màu cho mình, tôi, màu xanh lam. Cô ấy sẽ
mượn cái máy khâu của cô bảo vệ và việc đó cứ như đã được định trước, ở
Martinique, cô sẽ làm thợ may!

Năm giờ. Trong khi chờ bố quay về đón để đưa ra ga, chúng tôi ngồi xả

hơi ở dưới gốc cây đinh tán và vừa uống nước ép táo tìm được trong tủ lạnh
vừa thưởng thức những chiếc bánh phủ sôcôla mà cô ấy đã tự tay chế biến
nhân dịp này.

Chúng tôi đã để phần riêng sang bên cạnh cho người đang đi làm.
Tôi thấy lòng nao nao.
– Tại sao cô lại đi khỏi đây, cô Debbie? Cô có thể tìm được một công

việc khác ở đây mà.

– Đã đến lúc cô phải về rồi, anh chàng ạ.
– Cô sẽ làm gì ở Martinique? Cô sẽ lấy chồng và sinh con à?
Ở tuổi ba mươi lăm, người ta vẫn có thể làm việc ấy. Nếu là họ, tôi rất

muốn được như mẹ.

Cô ấy nhìn ra xa. Cô nhìn hòn đảo của mình, biển cả, những cây dừa trên

cát trắng. Cô nhìn những bức ảnh trên bàn ngủ của mình, đầy những người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.