BỐ, HÃY LÀ MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG - Trang 229

Chương 42

– Ngay từ tối nay, đại lộ Wagram sẽ bị cấm không được đi lại. Tình

trạng đó sẽ được duy trì trong cả ngày mai. - Bố nói. - Những người thợ
cưa cây cùng đồ nghề của họ sẽ có mặt vào khoảng tám giờ sáng. Tất cả
khoảng chục người. Họ sẽ bắt đầu bằng việc sắp xếp một phạm vi an toàn
quanh cái cây để tránh mọi thiệt hại cho khu vực xung quanh.

Bố quay về phía chúng tôi. Mặt bố như hóa đá, màu xám ngoét, rất cứng.

Có một bản án tử hình trên đó.

– Một cái cây tầm cỡ như vậy không thể cưa từ gốc được. Vì vậy nó sẽ

được xẻ từng đoạn, bắt đầu từ ngọn, sau đó từng cành, từng cành một, thân
cây sẽ được cắt thành từng khúc cho tới tận cổ rễ. Cưa xẻ nhẹ nhàng đối
với phần ngọn, càng xuống thấp càng nặng nề. Gỗ sẽ được công nhân dưới
mặt đất chất lên những chiếc xe tải. Khi cây bạch quả được cưa xẻ xong, sẽ
còn phải lo đến phần rễ nữa. Rễ của một cái cây hai trăm tuổi đại diện cho
cả một thế giới, người ta không thể hy vọng có thể cắt bỏ hết tất cả được.
Vì vậy chúng sẽ bị đốt cháy bằng vôi để tránh nguy cơ mọc lại. Kể cả thời
gian nghỉ để ăn nhanh, trừ trường hợp đột xuất, địa điểm đó sẽ được dọn
sạch hoàn toàn trong buổi tối.

Bố không nói nữa. Cô Debbie mắt nhìn xuống đôi bàn tay bắt chéo nhau

của mình như thể cầu nguyện và có thể là cô ấy đang cầu nguyện. Tôi,
thậm chí là những lời nói trịnh trọng cũng không thể thốt ra được nữa. Dù
sao cũng cần phải có chút mơ mộng. Vả lại, bố chẳng nói một lời nào mộng
mơ, chỉ toàn những lời lẽ hàng ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.