BỐ, HÃY LÀ MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG - Trang 26

Chương 5

T

ừ nhà tới trường trung học cơ sở, cũng là trường tiểu học và trung học

phổ thông của tôi, mất hai mươi phút đi bộ, tính cả hai lần đèn đỏ. Thời tiểu
học, tôi thích được bố đưa đi học. Bố kể cho tôi nghe chuyện những cái cây
mà chúng tôi gặp trên đường đi, bố nói với tôi về xăng của chúng và chúng
tôi vui vẻ cười đùa: cây không phải là xe ô tô, cũng không sao cả! Chúng
tôi nói đến “xăng” dành cho cây cối. Tôi đặt cho bố biết bao nhiêu câu hỏi
và tôi tự hào là bố biết câu trả lời cho tất cả những câu hỏi đó.

Đối với Cédric thì từ lâu rồi việc được bố đưa đến trường đã là nỗi hổ

thẹn. Trước tiên, bố không bao giờ biết ăn mặc lịch sự, và khi bố cố thử thì
điều đó lại khiến bố trông giống cải trang. Thứ đến, rất nhiều đứa được đưa
đến bằng ô tô, và khi được bố đưa đến, chúng tỏ vẻ lên mặt về điều này
trước đám bạn: “Con chào bố, chúc bố làm việc tốt. – Chào con trai, con
cũng thế nhé.” Bố thích đi bộ hoặc dùng phương tiện công cộng để đi làm,
dù là với công việc của mình, bố có thể được cấp miễn phí một chiếc ô tô,
một cái mới. Tóm lại, bố có thể.

Ngay khi Cédric vừa đủ mười tám tuổi, anh thi lấy bằng lái xe ô tô. Anh

chuẩn bị phần thi luật ở trường trung học và bà ngoại sẽ đảm nhiệm phần
dạy lái. Tất cả điều đó cũng không ngăn được việc anh càu nhàu muốn có
một chiếc xe máy tay ga. Bố lập tức thấy cảnh bệnh viện. “Sau khi con tốt
nghiệp trung học”, mẹ đáp. Như vậy có nghĩa là đồng ý.

Tôi thức dậy với trận ỉa chảy căng thẳng. Ỉa chảy, đó là điều tồi tệ nhất

có thể xảy ra với bạn ở trường học. Ở bên ngoài cũng vậy… Khi một cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.