người mà anh gọi là cô “Débile”
làm cho cô bực tức, với Sapritch nữa là
năm. Bố nói: “Con thấy đấy, dù sao chúng ta cũng vẫn làm thành một gia
đình”, bố tiếp tục để cho người ta thóa mạ. Ở trường, mọi người tiếp tục coi
thường tôi, mẹ chính là người nuôi sống tất cả mọi người, tôi vẫn sẽ ở trong
bóng tối mà không biết được lối thoát, thậm chí không thể cả hét lên, tôi sẽ
quên Jack Malone, dù sao đi chăng nữa, người ta đã nói trên ti vi là sẽ
không có những hồi mới. Hết thời, giống như Nouvelles Galeries.
Và rồi bố quay về phía chúng tôi. Bố nhìn chúng tôi với bộ mặt như có
động đất. Lần này, bố không hắng giọng, bố để cho những hòn đá bốc khói
từ trong bụng mình phun ra, và, bằng một giọng nói mà tôi không quen, bố
nói những từ mà tôi đã chờ đợi từ quá lâu, tới mức thậm chí tôi có cảm
tưởng là từ trước khi tôi ra đời.
– Con nói đúng, Cédric, tất cả lỗi là ở bố. Cám ơn hai con đã buộc bố
phải hiểu. Các con phải biết rằng từ giờ phút này, mọi chuyện đã kết
thúc.