BỐ, HÃY LÀ MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG - Trang 95

viếng thăm kỳ cục này là để một lần và mãi mãi phá đổ bức tường của
những ảo tưởng tiêu tan?

“Chuyện kết thúc có hậu chứ ạ?” lũ trẻ hỏi khi nghe những câu chuyện

trong đó có sự đối đầu giữa “người tốt và kẻ xấu”. Jean-Rémi sẽ phải làm
cho con trai mình hiểu rằng câu truyện đẹp đang kết thúc, tốt nhất là trong
trạng thái thờ ơ, tệ nhất là trong sự khinh miệt, không vì thế mà đóng cửa
với những người phụ nữ khác, những người giữ đúng lời hứa.

Một sự biến đổi khuấy động các hành khách vì họ đã nhìn thấy đảo. Hòn

đảo đẹp nhất, đặc biệt nhất của vùng vịnh. Một số đứng dậy để chụp ảnh
hòn đảo. Người ta nói nó có hình chữ thập, đối với Jean-Rémi, nó luôn có
hình một con chim bồ câu vẹt: đầu màu xanh lá cây, mỏ dẹt, đôi cánh to
dang rộng trên mặt nước, và bám chặt dọc theo mình nó là những vỏ sò
trắng của những ngôi nhà. Vây quanh chú chim là những con chim con của
nó, những chiếc thuyền buồm đan chéo nhau không ngừng nghỉ ở xung
quanh, giống như vào buổi sáng tháng Bảy của hai mươi năm trước, khi
Jacques và anh lái tàu dọc theo bờ biển, thú vui duy nhất là để mặc cho đại
dương nhỏ bé dẫn đường, mang mình đi sau một năm làm việc cật lực, năm
cuối ở trường Kerplouz.

– Bố ơi?
– Ừ, Tom của bố.
– Bánh lái đã bỏ chú ấy và bố ở lại kia phải không?
– Đùng một cái. Như thể phía dưới mặt nước, một nàng tiên cá đã cột

chặt con tàu lại.

Và con tàu của Jacques quả thực đã bị như vậy, bị cái đuôi của nàng tiên

cá cột chặt, đám tảo biển quấn cứng những lá guồng của động cơ.

– Và không có đám tảo biển, chú ấy và bố đã không ghé lên đảo Ile aux

Moines?

– Tất nhiên là không! Có quá nhiều người lên đảo vào tháng Bảy!
Anh lại thấy mình cùng với Jacques cười ngặt nghẽo khi chèo về phía

đảo. Một tuần đã trôi qua kể từ khi Gwenaëlle đi, mấy tiếng đồng hồ đó anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.