BỐ LÀ BÀ GIÚP VIỆC - Trang 135

Nhưng trận cãi vã quá dữ dội, vọng qua cả cánh cửa đóng kín mít, khiến

Natalie nhìn bố với thái độ đầy nghi ngại.

“Sẽ không nổi giận với anh Christopher nữa phải không ạ?”

“Không nổi giận với Christopher nữa.”

“Và cũng không cãi nhau về những con lợn hạnh phúc chứ ạ?”

“Không cãi nhau về những con lợn hạnh phúc nữa.”

“Nhưng con lợn hạnh phúc đó thế nào hả bố?” Lydia hỏi.

Daniel cố giải thích.

“Đó là có những thứ quan trọng. Người ta sẵn sàng chịu đau khổ vì

chúng. Một số người có quan điểm đó. Một nhà hiền triết vĩ đại đã nói,
‘Thà làm một nhà thơ bất mãn còn hơn làm một con lợn thỏa mãn.’”

Lũ trẻ trầm tư suy nghĩ.

“Con cho rằng làm nhà thơ thì vẫn hơn...”

Lydia công nhận sau một hồi suy nghĩ.

“Con cũng nghĩ thế,” Christopher miễn cưỡng đồng tình.

“Con muốn làm con lợn,” Natalie lên tiếng. “Con muốn làm con lợn cơ.

Con thích lợn và bố đã nói là lợn luôn hạnh phúc còn gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.