BỐ LÀ BÀ GIÚP VIỆC - Trang 138

cả ngày hôm sau, đến tận khi bố phải quay trở lại. Nhưng chúng con thì
luôn phải giả vờ.”

“Điều đó khó vậy sao?”

“Điều đó không chỉ khó,” Lydia đáp. “Mà gần như không thể ạ.” Con bé

cố ý chỉ tay về phía Natalie. “Có người thậm chí còn không cố gắng thêm
được nữa. Còn nhiều thứ nữa, nhưng làm thế không đáng. Dù thế nào đi
nữa, chúng con vẫn có cảm giác bà Doubtfire không thực sự là bố. Nó
không giống như được nhìn thấy bố ở đó hoặc có thời gian thực sự ở bên
bố. Bố không thể là bố. Nên dường như tất cả những nỗ lực của bố như
mặc trang phục phụ nữ, quấn khăn và đóng kịch vì chúng con đều trở nên
vô nghĩa.”

Daniel định ngắt lời con bé song lại thôi. Lydia tiếp tục:

“Trước đây con không hiểu nổi có chuyện gì không ổn. Con cảm thấy có

cái gì đó không ổn, nhưng con không biết tại sao. Nhưng có thể đó chỉ là
vấn đề giống như bố gặp phải, vấn đề của những con lợn hạnh phúc. Bởi bà
Doubtfire không thực sự là bố nên đối với chúng con, bà ấy không có ý
nghĩa gì nhiều lắm.”

“Con cũng cảm thấy như vậy,” Christopher lớn tiếng. “Và con cũng

không cảm thấy rõ ràng sự hiện diện của bố.” Thằng bé nhún vai. “Dẫu sao
thì con vẫn thích thấy bố với tất cả...” Vì lịch sự, thằng bé cố không bật ra
“sự bừa bộn của bố”. “Với tất cả những gì thuộc về bố.”

“Các con vẫn có thể đến đây mà,” Daniel phân trần. “Không phải các

con đang ở đây sao?”

Nỗi lo lắng của Christopher lại ùa về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.