BỐ LÀ BÀ GIÚP VIỆC - Trang 194

“Ồ, mẹ...”

“Tốt!” Daniel nói. “Hay lắm! Cứ quyết định thế đi nhé.” Lúc đi vào bếp,

anh tế nhị vỗ vào người Christopher ra hiệu cho con trai dẫn Natalie đi chỗ
khác và đừng cho Lydia vào để hai người có một chút riêng tư. Christopher
hết sức lấy làm hãnh diện và đồng ý hợp tác với bố ngay. Thằng bé thấy vở
kịch câm điên rồ của bố thật đáng xấu hổ và hèn kém. Để bố mẹ nói chuyện
riêng với nhau là điều nó luôn mong muốn.

Miranda lên tiếng khen những nỗ lực của anh trong việc lau dọn nhà cửa

để cố che giấu cảm giác không thoải mái.

“Anh dọn dẹp được nhiều thế này cơ à? Trông khá hơn rất nhiều. Tôi xin

lỗi nếu đã quá lời chê căn hộ của anh, nhưng đúng là lúc trước nó chán
lắm.”

“Cô nói đúng,” Daniel đồng tình. “Đúng là bẩn thỉu thật.”

Ánh mắt Miranda chợt chạm phải cây kéo lớn nằm ngoác miệng trên ghế

đẩu.

“Cho phép tôi chứ?” cô lịch sự hỏi.

Cô nhấc cây kéo lên, đóng lưỡi kéo lại rồi cẩn thận đặt ở xó nhà.

“Tự nhiên đi,” Daniel cởi mở. “Cô cứ tự nhiên. Tôi nghĩ ai giúp tôi cũng

cần.”

Miranda thở dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.