BỐ LÀ BÀ GIÚP VIỆC - Trang 38

“Bố biết mà. Trông chúng con trong khoảng thời gian từ lúc chúng con

tan học tới khi mẹ về nhà lúc sáu rưỡi.”

“Ý con là gọi điện cho cảnh sát nếu đến bốn rưỡi mà một trong ba đứa

bọn con chưa về nhà hả? Nhắc nhở em trai con phải treo áo lên mắc thay vì
vứt ở sàn trong phòng khách? Nhắc Natty khi đến chương trình Blue Peter?
Giúp học viết chính tả? Khen ngợi nếu môn toán được điểm cao? Mấy việc
đại loại như thế sao?”

“Con nghĩ là thế.”

“Năm bảng một giờ!” Daniel rền rĩ. “Năm bảng một giờ!” Còn cao hơn

số tiền bố kiếm được khi đứng trơ trơ như cái cào trước mặt bao nhiêu
người, phơi mình cho người ta xoi mói!

“Còn phải nấu ăn một chút nữa,” Lydia cố gắng an ủi bố.

“Nấu ăn một chút ư? Nấu ăn một chút? Nghĩa là dùng lưỡi dao quệt ít bơ

lạc lên bánh mì! Thỉnh thoảng luộc trứng! Bật lò nướng! Có người nào lại
không muốn kiếm năm bảng một giờ để làm những công việc như thế chứ?
Bố không thể tin điều đó! Mẹ con nghĩ gì mà lại ném tiền bố gửi theo cách
đó chứ?”

Lydia lạnh lùng đáp.

“Đó có thể không phải là tiền của bố. Có thể là của mẹ chứ ạ. Năm nay,

công ty của mẹ kiếm được khá hơn. Và mẹ nghĩ là trả cho người khác mấy
đồng lương ít ỏi thì không phải cho lắm - nhất là khi đó là một phụ nữ. Mẹ
cho rằng người ta sẽ làm việc tốt hơn nếu không phải lăn tăn liệu chỗ khác
có trả thấp hơn không. Mẹ nói rằng đó là cách nghĩ phóng khoáng của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.