BỐ LÀ BÀ GIÚP VIỆC - Trang 70

“Vâng, thưa bà Doubtfire.”

“Phải thế chứ.”

Anh lại cúi xuống để thơm cô bé. Cô bé đã ngủ say giấc.

“Ngủ ư?” Miranda ngạc nhiên. “Bà có chắc không?”

“Chắc chứ,” bà Doubtfire dáp. “Con bé ngủ say lắm rồi.”

“Thật là lạ!” Miranda nói.

Cô quan sát người phụ nữ lạ mặt đang cố gắng ngồi bắt tréo chân một

cách tao nhã bên bàn ăn, và nghĩ rằng có khi cô phải kiểm tra lại. Không
phải vì bà Doubtfire trông giống sát thủ hay bà điên hay kẻ gạ gẫm trẻ con
hay cái gì đó tương tự. Mà là vì còn lâu Natalie mới để người hoàn toàn lạ
mặt vào nhà mà không nói với mẹ câu nào hoặc đồng ý cho người mà cô bé
chưa từng gặp mặt đưa đi ngủ. Song đó cũng không hẳn là điều mà
Miranda lo lắng, cô lo là lo bà Doubtfire vẫn là người hoàn toàn xa lạ, và
quá - ừm - cao lớn. Mà Natalie lại là đứa nhỏ tuổi nhất và quá - ừm - nhỏ
bé.

“Xin phép bà một lát,” Miranda nói. “Tôi sẽ quay lại ngay thôi. Không

để bà phải đợi lâu đâu.”

“Vâng, cô cứ tự nhiên,” bà Doubtfire trả lời một cách thoải mái. “Tôi

cũng không thể ngồi yên nếu chưa đi xem con cái đã ngủ ngon chưa.”

Miranda phóng như bay lên cầu thang trong khi Daniel tranh thủ cơ hội

chào con Hetty lúc này đang hài lòng cào cào chiếc lồng đã được lau chùi
sạch bóng và quan sát căn bếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.