BỘ NĂM TRÊN ĐẢO GIẤU VÀNG - Trang 40

chui vào hang.

“Chúng dạn kinh đấy chứ?” Julian ngạc nhiên thốt lên.
“Ừm, chẳng ai từng tới đây bao giờ, ngoài tôi,” George đáp, “mà tôi thì

không làm gì để chúng sợ. Tim! Tim, mày mà đuổi theo lũ thỏ thì tao sẽ nổi
cáu đấy.”

Tim ngước đôi mắt to tướng buồn bã nhìn George. Nó và George luôn

đồng ý với nhau về mọi thứ, trừ việc lũ thỏ. Với Tim, thỏ sinh ra chỉ nhằm
duy nhất một việc - để bị săn đuổi! Nó chẳng bao giờ có thể hiểu vì sao
George lại không để nó làm như vậy. Nhưng nó cố kìm lòng và lầm lũi đi
bên lũ trẻ, mắt hóng theo lũ thỏ đang nhảy nhót đầy ao ước.

“Anh tin là chúng dám ăn cả trên tay anh đấy,” Julian nói.
Nhưng George lắc đầu.
“Không, tôi thử rồi,” nó nói. “Chúng không dám đâu. Trông những con

thỏ non kia kìa. Đáng yêu phải không?”

“Gâu!” Tim sủa lên đồng ý, và nó tiến vài bước tới chỗ lũ thỏ. George

gầm gừ trong cổ họng cảnh cáo, thế là Tim quay lại, đuôi cụp xuống.

“Pháo đài kia rồi!” Julian nói. “Chúng ta khám phá nó bây giờ chứ? Anh

muốn tới đó.”

“Được, đi thôi,” George đồng tình. “Trông kìa, đó từng là lối vào đấy,

qua cái cổng tò vò đổ hoành tráng kia kìa.”

Lũ trẻ nhìn chằm chằm chiếc cổng tò vò cũ kĩ khổng lồ đã đổ sụp một

nửa. Phía sau cổng là những lối đi bằng đá đổ nát dẫn vào trung tâm pháo
đài.

“Chỗ này từng được bao bọc bởi những bức tường vững chãi và có hai

ngọn tháp,” George kể. “Một ngọn thì gần như biến mất rồi, các cậu thấy
đấy, nhưng ngọn kia chưa đến nỗi tệ lắm. Năm nào quạ gáy xám cũng về đó
làm tổ. Chúng gần như chất đầy cành lên tháp!”

Khi bọn trẻ tới gần cái tháp nguyên vẹn hơn, lũ quạ lượn thành vòng

tròn quanh đầu chúng và kêu to “Quạ, quạ, quạ!” Tim nhảy chồm lên như
thể chú nghĩ rằng sẽ tóm được mấy con, nhưng bọn quạ chỉ kêu đầy mỉa
mai vào mặt chú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.